Đôi dòng tâm sự cùng tác giả Trung Chính
sau khi đọc bài báo chỉ trích RFA đăng trên báo Công An ngày 05.06.2007
Thưa Ông Trung Chính !
Sau khi đọc xong bài báo của ông, tôi cảm thấy thật buồn cho ông vì cho tới giờ phút này một trí thức như ông ( tôi xin phép được tạm gọi như vậy) lại có thể tin vào những thông tin không đúng sự thật do chính quyền Vịêt Nam cung cấp nhằm đánh lừa dư luận và xoa dịu sự phẫn uất của người dân ngày một dâng cao mà thôi. Sở dĩ tôi dám nói như vậy là vì bản thân tôi và đang gánh chịu nổi oan ức và bất công của chính xã hội này kể từ sau “ngày 30.04.1975 lịch sử ”cho đến nay.
Trước tiên chúng ta cùng thử bàn về tình hình tự do tín ngưỡng, tự do tâm linh và tôn giáo ra sao đang có tại trong nước ông nhé.
Ở đây tôi chỉ nói về sự việc có thật đã xảy ra cho gia đình mình mà thôi, còn những sự việc xảy ra ở các tỉnh Thừa Thiên Huế, Bình Định vừa qua mà bài báo do ông là tác giả đã đề cập tới… tôi chỉ biết qua thông tin báo đài và không thể kiểm chứng mức độ xác thực là bao nhiêu phần trăm nên tôi không bàn đến. Bây giờ tôi xin kể tường tận để ông hiểu rõ hơn về hoàn cảnh của gia đình tôi thưa ông.
Ngày 26.12.2006 tôi làm đơn Tố cáo việc bà Phạm Thị Nhân người chiếm đất của gia tộc tôi đã mấy chục năm nay, nay lại chiếm thêm đất Miếu và bứng gốc cây Bồ Đề cả 100 năm tuổi để xây nhà nhưng UBND phường 1 quận Gò Vấp không giải quyết.
Không nản lòng, tôi liên tục khiếu nại đến các cấp chính quyền, và ngày 19.01.2007 chính quyền phường 1 mở cuộc họp tại Miếu và trả lời với chị em tôi rằng : “Vợ chồng bà Nhân và ông Xuân được phép sửa nhà” (sự thật là xây mới lại hoàn toàn và cho người khác thuê để tăng thu nhập chứ không sử dụng hết) vì họ có chủ quyền. Khi tôi đòi xem thì họ không đưa ra vì sự thật làm gì có chủ quyền để mà đưa, mà nếu có chủ quyền thì cũng là chủ quyền “Ma”, chủ quyền tầm bậy do chạy chọt đút lót mà có, vì gia đình tôi đã khiếu nại 32 năm qua, trong khi bằng khoán điền thổ gia đình tôi vẫn còn giữ, vậy thì ai dám cấp chủ quyền cho họ?
Sự việc không dừng lại ở đó thưa ông, để lấp liếm việc làm sai trái của mình (cấp phép xây nhà + hỗ trợ cho bà Nhân 7.000.000 VNĐ) chính quyền phường 1 lập biên bản trả miếu lại cho gia tộc tôi, nhưng khi tôi xin phép sửa chữa thì họ không cho, bảo tôi phải chờ Ủy Ban Tôn giáo quyết định. Tôi kiên nhẫn chờ đợi cho đến ngày 09.06.2007 chị em tôi lại đến phường và gặp ông Lâm Hoài Trung cán bộ nhà đất phường, Ông Trung tiếp tôi và trả lời miệng là phải chờ chính quyền mở cuộc họp cùng tổ dân phố để đề cử người có uy tín đứng ra sửa Miếu, vì không xác định được ai là chủ sở hữu nên Nhà Nước sẽ quản lý. Quá bức xúc vì luận điệu tráo trở của người đại diện cho Chính quyền Cộng Sản Việt Nam ở địa phương, nên tôi trả lời rằng: “Miếu này được thể hiện rõ ràng trong bằng khoán của gia tộc tôi, những người dân chiếm đất của gia tộc tôi cũng xác nhận và ký tên vào văn bản trước mặt chính quyền phường 1 vào ngày 19.05.2002 (văn bản đó phường vẫn còn lưu lại 1 bản) ”.
Gia tộc tôi lập Miếu để thờ cúng Ông bà tổ tiên, chứ không phải dân trong vùng quyên góp để xây dựng Miếu mà các ông đòi xung vào tài sản cho nhà nước Cộng Sản Việt Nam !!! Đây là việc làm bất chấp luân thường, đạo lý. Tài sản của gia đình chúng tôi đã bị chiếm đoạt hết rồi, bây giờ các ông lại muốn quản lý thêm phần tâm linh của chúng tôi nữa sao ??? Ông Trung không trả lời được, nên chỉ tôi qua gặp ông Trương Hồng Phong cán bộ tư pháp phường. Sau một hồi quanh co ông Phong nhìn nhận Miếu của gia tộc tôi, nhưng vì đã có quyết định của cấp trên nên không làm gì được. Ông yêu cầu chị em tôi lên chính quyền quận Gò Vấp khiếu nại tiếp. Đầu giờ chiều, chị em tôi lại đưa nhau lên quận và gặp được ông Tuấn là cán bộ tiếp công dân. Ông Tuấn bảo không biết gì về việc này và cũng không nhận được văn bản hoặc kiến nghị gì của phường 1 nên không thể giúp gì được, chúng tôi nên về và chờ khi nào họp hội đồng nhân dân thì lên khiếu nại tiếp. Qua đó tôi khẳng định rằng họ là địa phương mà không hoàn thành phận sự với dân, lại đùn đẩy cho nhau để lẫn tránh trách nhiệm, thì những người dân oan như chúng tôi phải trông cậy vào ai đây ? Chờ mà không biết mình phải chờ đến bao giờ mới được giải quyết sửa chữa Miếu để việc thờ cúng được tôn nghiêm. Vậy đến đây tôi xin hỏi ông Trung Chính rằng : nhà nước CSVN vẫn thường nói rằng ở Việt Nam quyền tự do tín ngưỡng, thờ phượng, tôn trọng các cơ sở tôn giáo, đền đài, miếu mạo của nhân dân được tôn trọng…Thế tại sao việc trả miếu thờ của gia tộc họ Lư của gia đình chúng tôi không được chính quyền tôn trọng ? Mà việc này hết sức nhỏ bé chứ đâu có lớn gì cho cam, việc nhỏ còn trí trá, bao biện quanh co không làm nổi thì việc lớn thì sao có thế làm được? Thưa ông!
Bây giờ tôi xin được vào chủ đề chính về việc những người dân oan đi khiếu kiện thưa ông Trung Chính nhé.
Bài viết của ông được đăng trên báo công an thành phố Hồ Chí Minh ngày 05/06/2007 có đoạn nói rằng: “đài phát thanh Á Châu Tự Do - RFA thường móc nối liên lạc với những phần tử bất mãn, những người đi khiếu nại, khiếu kiện để kích động họ chống lại chính phủ Việt Nam với những luận điệu đòi 'dân chủ nhân quyền' đây là hành động vi phạm Pháp luật…”
Thưa tác giả Trung Chính, đọc xong đoạn văn này tôi có thể đoán được ông thuộc thành phần nào, tầng lớp nào trong xã hội nên mới ra sức bênh vực cho chính quyền Cộng Sản Việt Nam đương thời đến vậy. Xin ông hãy đặt mình vào địa vị những người dân oan như chúng tôi để hiểu và thông cảm với nổi đau bị chiếm đoạt tài sản, danh dự, bị vu khống là tình báo gián điệp CIA của Mỹ.
Điển hình là gia đình tôi, ông nội tôi đã cống hiến cả cuộc đời mình cho sự nghiệp giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước, để đổi lại chúng tôi được gì thưa ông ? Xin thưa với ông rằng trở về quê cha đất tổ ông nội tôi đã tủi nhục mà chết, chiến tranh không giết chết được ông, bom đạn đã không giết được ông. Nhưng ông nội tôi đã mất trong vì sự đối xử tàn tệ, ghẻ lạnh của những người mà ông từng gọi là “đồng chí” đấy ông Trung Chính ạ! Cũng trong bài báo ấy viết lại có đoạn nói rằng : “Đài RFA lựa chọn những sự kiện có thật, những sự kiện tiêu cực mà ngay chính các nước đó cũng đang đấu tranh để loại trừ….”
Xin thưa cùng ông Trung Chính rằng tại Việt Nam hiện giờ họ có đấu tranh đấy, có tích cực đấy, nhưng là tích cực vơ vét cho đầy túi tham khi đương chức đương quyền, chắc ông vẫn chưa quên vụ việc Ông Trần Kim Long cựu chủ tịch UBND quận Gò Vấp đã bị bắt cùng êkíp tham nhũng và đã bị bỏ tù, nhưng vây cánh, đồng chí của ông ta thì còn nhiều lắm ông ạ!
Tôi xin đưa bằng chứng ra để ông tham khảo nhé.
Ngày 27.03.2007 chị em tôi đến văn phòng tiếp dân của Trung ương Đảng CSVN và Nhà Nước đặt ở số 210 đường Võ Thị Sáu phường 7, quận 3 thành phố Sài gòn để nộp đơn khiếu nại quyểt định sai trái của ông Vũ Hùng Việt là Phó Chủ Tịch UBND Thành phố HCM, và công văn số 8573 vi phạm đến quyền và lợi ích hợp pháp của công dân do Ông Nguyễn Hữu Tín phó chủ tịch UBND TP ký. Nhưng Ông Nguyễn Hải Ninh là cán bộ tiếp dân ở trụ sở này từ chối không nhận đơn, khi ra về chúng tôi còn bị công an phường 7 quận 3 bắt giữ đưa về đồn giam cầm hơn 10 giờ đồng hồ, và ra quyết định xử phạt hành chính về tội tụ tập đông người không được sự cho phép của chính quyền, cản trở người thi hành công vụ (trích nguyên văn biên bản phạt).
Ngày 19.05.2007 chúng tôi lại gửi đơn khiếu nại đến văn phòng tiếp dân của Trung Ương Đảng CSVN (gửi bảo đảm qua Bưu Điện), thì đến ngày 31.05.2007 ông Võ Văn Đồng quyền Vụ trưởng Vụ 5 lại ra công văn số 67 trả lời rằng : “nội dung đơn không rõ ràng, không hiểu chị em tôi khiếu nại cái gì, nên không có cơ sở để xem xét giải quyết nên hoàn trả đơn” (trích nguyên văn).
Suốt 6 năm qua, từ khi quyết định 3991 ra đời, chị em tôi đã liên tục gởi đơn đến các cấp chính quyền để Khiếu nại + Tố cáo, có thể nói ở Thành phố này vụ việc của gia đình tôi các cơ quan chính quyền, đài phát thanh và báo chí biết rất rõ, nhưng làm ngơ không giải quyết dứt điểm mà bao che, bảo vệ nhau bằng cách tiếp tục ra công văn 8573 để bác đơn hòng dẹp bỏ khiếu nại.
Bản thân ông Võ Văn Đồng với cương vị là một vụ trưởng mà ông bảo không biết gì thì tôi tin chắc như đinh đóng cột rằng ông ta đang ngồi nhầm ghế, không đúng vị trí hoặc tôi gõ nhầm cửa chăng?
Vì ông là người đi nhiều, biết nhiều ông có thể giúp tôi gõ đúng cửa để được trả lại đất đai, mồ mã của tổ tiên không, thưa ông Trung Chính ??? Và nếu được như vậy tôi cảm ơn ông nhiều lắm!
Sau cùng tôi xin hỏi ông rằng, ông có dám công bố những sự thật mà tôi đã trình bày với ông cho toàn thể nhân dân Việt Nam biết không, hay ông chỉ lo bảo vệ lợi ích cá nhân của mình mà bỏ quên lương tâm của người viết báo. Nếu ông dũng cảm dám nói lên sự thật thì tôi sẽ là người cung cấp những bằng chứng + thông tin chính xác của gia đình tôi cho ông, để ông hiểu rằng sự bất mãn của dân oan chúng tôi là chính đáng, chứ không như những lời vu cáo của chính quyền các ông, nào là chống đối chính phủ Việt Nam, nào là gây rối an ninh trật tự, nào là lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích nhà nước… vv và vv…..Vì mục đích chính của chúng tôi là đòi lại tài sản bị chiếm đoạt không hơn không kém chứ chúng tôi không có mưu đồ lật đổ đảng và nhà nước CSVN để lên nắm quyền thống trị đất nước đâu thưa ông. Mong rằng ông suy nghĩ để giúp chúng tôi đòi lại sự công bằng cho mình và mọi tầng lớp nhân dân trong nước ông nhé.
Trân trọng chào ông, cảm ơn bài báo của ông đã giúp tôi nói lên chính kiến của mình, rất mong được liên lạc với ông.
Lư Thị Thu Duyên
Nhà số 77/13 B đường Trần Bình Trọng, phường 1, quận Gò Vấp thành phố Sài Gòn
Ngày 12/06/2007
RFA - tiếng nói lạc lõng từ nước Mỹ
(CATP) Nhiều người châu Á không lạ gì những luận điệu xuyên tạc, vu khống mà cái gọi là “đài phát thanh Á châu tự do” (RFA) phát đi từ Washington về tình hình ở nước họ. Mới đây, lại một lần nữa RFA tung ra những thông tin sai sự thật về tình hình Việt Nam, khi chương trình phát thanh sáng 1-6 của đài này đưa tin “Nhà cầm quyền Việt Nam đe dọa, sách nhiễu và cấm tổ chức Đại lễ Phật đản tại Thừa Thiên - Huế, Bình Định”.
Thực tế đã diễn ra hoàn toàn trái ngược với những thông tin do RFA đưa ra!
Ai có mặt tại Thừa Thiên - Huế và Bình Định sáng 31-5 (tức ngày rằm tháng tư âm lịch) cũng được chứng kiến hàng nghìn tăng ni, phật tử thành phố Huế vàvà Ban tôn giáo tỉnh Thừa Thiên - Huế tham dự Đại lễ Phật đản Phật lịch 2551, được tổ chức trọng thể tại chùa Diệu Đế (Huế). Tối 31-5, Ban trị sự Giáo hội Phật giáo Việt Nam tỉnh Thừa Thiên - Huế đã tổ chức 30 thuyền hoa diễu hành và thả đèn hoa trên sông Hương, đón mừng Đại lễ Phật đản. Trước đó, lãnh đạo tỉnh Thừa Thiên - Huế đã tổ chức nhiều đoàn đến thăm và chúc mừng Ban trị sự Giáo hội Phật giáo tỉnh và các cơ sở Phật giáo trên địa bàn nhân Đại lễ Phật đản.
Còn tại Bình Định, ngày 31-5-2007, tại chùa Giáo hội ở thành phố Quy Nhơn, Tỉnh hội Phật giáo tỉnh Bình Định cùng Ban trị sự tỉnh của Giáo hội Phật giáo Bình Định đã tổ chức Đại lễ Phật đản với sự tham gia của đông đảo tăng ni, phật tử. Đến dự và chúc mừng có đại diện lãnh đạo Ủy ban nhân dân, Ủy ban Mặt trận Tổ quốc tỉnh Bình Định và thành phố Quy Nhơn. các vùng lân cận, cùng đại diện Đảng bộ, chính quyền, Mặt trận Tổ quốc
Tại nhiều địa phương khác, Đại lễ Phật đản cũng đã diễn ra trọng thể và trang nghiêm với sự tham gia của hàng nghìn tăng ni, phật tử. Ngay ở thủ đô Hà Nội, tham gia ngày lễ trọng đại của Phật giáo còn có các đại biểu từ Thái Lan và
Thế nhưng vì sao RFA lại đưa tin như vậy? nhiều người nước ngoài.
Âu là cũng có nguyên do của nó. Trước hết, RFA được lập ra là để tác động tư tưởng, lung lạc tinh thần của nhân dân các nước châu Á mà đế quốc Mỹ muốn lôi kéo theo quỹ đạo “tự do” của chúng. Mỗi năm nhà cầm quyền Mỹ chi hàng chục triệu đôla cho những cái loa này. Phương pháp tuyên truyền của RFA vẫn là “bổn cũ soạn lại” từ thời chiến tranh lạnh, nghĩa là sử dụng cách “tuyên truyềntuyên truyền đen” và “tuyên truyền xám”. “Tuyên truyền trắng” nghĩa là nói “sự thật” với những diễn biến có thật ở một mục tiêu nào đó, nhưng cách lựa chọn sự kiện lại được định hướng rất rõ và đó thường là những sự kiện tiêu cực mà ngay chính các nước đó cũng đang đấu tranh để loại trừ. Đưa tin như vậy, RFA làm ra vẻ ta đây khách quan, nhưng đằng sau bản tin là ý đồ xấu không phải ai cũng dễ nhận ra. “Tuyên truyền đen” là tin dựng đứng, vu khống hoàn toàn, nhằm làm rối loạn xã hội, gây mất niềm tin.
Cần phải nêu rõ, trong thời gian qua, các “phóng viên” của RFA thường móc nối liên lạc với những phần tử bất mãn, những người đi khiếu nại, khiếu kiện để kích động họ chống lại chính phủ Việt Nam với những luận điệu đòi “dân chủ, nhân quyền”. Đây là hành động vi phạm pháp luật, xâm phạm chủ quyền của một quốc gia mà Mỹ đang có quan hệ ngoại giao, làm tổn hại quan hệ giữa hai nước đang trên đà phát triển theo chiều hướng tốt. trắng”, “
Rõ ràng, RFA đã thực sự không thiện chí
Trung Chính
Thứ Hai, 18 tháng 6, 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét