“… Sự nghiệp của ông là một bất công lớn đối với chính các đảng viên cộng sản khác, một chuỗi dài những gian dối và tội ác, và chính bàn tay ông ta cũng đẫm máu …”
Có một điều rất nghịch lý cần được nói ra để tránh một sai lầm tai hại: cộng đồng người Việt tại Mỹ đã biểu tình mạnh mẽ phản đối Nguyễn Minh Triết khi ông này sang Mỹ cuối tháng 6 vừa qua nhưng lại có vẻ chưa chuẩn bị gì để biểu tình phản đối Nguyễn Tấn Dũng dù ông này cũng sắp tới Mỹ. Phải nói rõ: giữa hai ông Triết và Dũng người đáng và cần biểu tình phản đối mạnh mẽ là Nguyễn Tấn Dũng chứ không phải Nguyễn Minh Triết.
Chính Nguyễn Tấn Dũng mới là người nhiều quyền lực nhất hiện nay, vượt xa cả Nông Đức Mạnh lẫn Nguyễn Minh Triết.
Chính Nguyễn Tấn Dũng chứ không phải Nguyễn Minh Triết là người quyết định đợt đàn áp thô bạo những người dân chủ bắt đầu từ Tết Đinh Hợi, tác giả của những vụ xử án lỗ mãng trong đó can phạm không có luật sư, không được tự bào chữa và còn bị bịt miệng.
Chính Nguyễn Tấn Dũng là người cầm đầu khuynh hướng Đỗ Mười – Lê Đức Anh dựa vào Trung Quốc, nhắm mắt để Trung Quốc lấn chiếm đất và biển với ý đồ duy nhất là kéo dài chế độ độc tài đảng trị.
Nguyễn Tấn Dũng là một con người vô học, thủ cựu, gian ác, nguy hiểm.
Đã hơn một năm từ ngày ông Nguyễn Tấn Dũng trở thành thủ tướng, đồng thời cũng là nhân vật quyền lực nhất trong Đảng Cộng SảnViệt Nam, nhờ được sự đỡ đầu của hai ông Đỗ Mười và Lê Đức Anh, mà dư luận gọi là "đảng MA" bằng cách ghép tên hai ông này nhưng đồng thời cũng để nói lên hai bản chất của sự liên kết giữa hai nhân vật này: cầm quyền trong bóng tối và hành động bất chính. Bộ máy tuyên truyền của đảng cộng sản tô vẽ Nguyễn Tấn Dũng như một người trẻ, có kiến thức hiện đại, tiến bộ, cởi mở, bộc trực, dám nói, dám làm. Chiến dịch tuyên truyền này phần nào đã thành công. Có khá nhiều người đã có cảm tình với Nguyễn Tấn Dũng và cảm tình này vẫn còn dai dẳng dù ông Dũng không thực hiện được một lời hứa nào và còn làm ngược lại những gì người ta có thể chờ đợi: dung dưỡng và bao che tham nhũng, đàn áp những người dân chủ một cách thô bạo, sang chầu trực thường xuyên quan thày Bắc Kinh, im lặng hèn nhát khi hải quân Trung Quốc bắn chết ngư dân Việt Nam tại Trường Sa, làm ngơ khi các công ty Trung Quốc ở Quảng Tây lập chi nhánh trên lãnh thổ Việt Nam một cách tự nhiên mà không cần xin phép.
Nguyễn Tấn Dũng là ai?
Theo tiểu sử chính thức của ông thì ông là con của tướng Nguyễn Tấn Minh nhưng cả nước biết ông mồ côi cha rất sớm và trở thành con nuôi của ông Lê Đức Anh. Ông sinh ngày 17/11/1949 tại thị xã Cà Mau và đúng ngày sinh nhật thứ 12, tức ngày 17/11/1961, gia nhập quân đội cộng sản, làm giao liên, cứu thương, y tá, rồi bộ binh và công an. Chi tiết này đáng chú ý: theo công pháp quốc tế việc tuyển dụng thiếu nhi vào quân đội là một tội ác, cuộc đời Nguyễn Tấn Dũng đã bắt đầu một cách bệnh hoạn, rất trái ngược với giáo dục mà một người lãnh đạo quốc gia hiện đại phải có.
Tiểu sử chính thức của ông đã rất mơ hồ trong giai đoạn 1961 – 1981. Chỉ thấy nói ông được thăng lên cấp bậc thiếu tá bộ binh vào tháng 9/1981, lúc 32 tuổi. Không thấy nói vào ngày 30/4/1975 ông có cấp bậc nào và giữ chức vụ gì. Các nguồn tin đáng tin cậy cho biết lúc đó ông chỉ là một hạ sĩ quan công an. Sự nghiệp của ông chỉ bắt đầu thăng tiến tốc hành khi cha nuôi của ông, tức ông Lê Đức Anh, lọt mắt xanh của Lê Đức Thọ và được thăng chức vùn vụt từ đại tá năm 1974 lên đại tướng năm 1979.
Tiểu sử chính thức của Nguyễn Tấn Dũng càng mơ hồ, và phải nói thẳng là dối trá, trong giai đoạn 1981 – 1994. Chỉ thấy nói ông được đi học trường đảng Nguyễn Ái Quốc, nhưng lúc nào và trong bao lâu? Lại thấy ghi là ông đậu cử nhân luật, nhưng học ở đâu và bao giờ? Sự thực là Nguyễn Tấn Dũng chỉ được gửi đi học trường đảng Nguyễn Ái Quốc cho có lệ, như một thủ tục bắt buộc của các cán bộ trẻ muốn được vào trung ương đảng chứ Nguyễn Tấn Dũng chẳng học hành gì cả. Thực tế ông là một mẫu người cán bộ không có học vấn như những lãnh tụ cộng sản trước ông. Về điểm này Nguyễn Tấn Dũng rất khác với Nguyễn Minh Triết, một người có học vấn thực sự.
Trong giai đoạn 1981 – 1993 này Nguyễn Tấn Dũng lên chức ào ạt nhờ Lê Đức Anh đã trở thành cánh tay mặt của Lê Đức Thọ. Ông lên tới cấp bậc trung tướng và trở thành thứ trưởng thứ nhất bộ công an. Điều dối trá của tiểu sử chính thức là nó đã mô tả Nguyễn Tấn Dũng như một cán bộ làm công tác đảng và công tác hành chính. Thực sự thì trong giai đoạn 1981 – 1987 Nguyễn Tấn Dũng là trưởng công an huyện Hà Tiên và được giao một công tác cực kỳ quan trọng: làm kinh tài cho đảng bằng cách tổ chức buôn lậu tại của biển Hà Tiên. Những ai từng ở Rạch Giá trong giai đoạn này đều đã thấy mỗi đêm cửa biển Hà Tiên rực sáng vì hàng ngàn thuyền buôn lậu Thái Lan đến đậu ngoài khơi với đủ thứ hàng chờ các thuyền con từ đất liền ra "ăn hàng". Trong thời gian này Nguyễn Tấn Dũng cũng đã lập một thành tích lớn và được phong "anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân" nhờ gài bẫy bắt được Trần Văn Bá, cũng về cửa biển Hà Tiên buôn lậu lấy tài chính cho tổ chức kháng chiến Lê Quốc Túy.
Cần lưu ý là trước đó, trong các năm 1976 – 1977 Nguyễn Tấn Dũng, dưới lệnh của Võ Văn Kiệt và Võ Viết Thanh cùng đã tham gia vào một tội ác đẫm máu khác: thành lập tổ chức kháng chiến giả mang tên là «Đảng Việt Nam Phuc Quốc» để gài bẫy bắt những thanh niên miền Nam chống chế độ cộng sản. Hàng ngàn thanh niên đã sa lưới, và dù họ chỉ là những thanh niên ngây thơ bị mắc lừa nhiều người đã bị xử bắn.
Cũng cần lưu ý là tham nhũng đã lên rất cao trong giai đọan 2001 – 2006, nhiệm kỳ 9 của Ban Cháp hành trung ương ĐCSVN. Trong giai đoạn này Nguyễn Tấn Dũng là ủy viên bộ chính trị và phó thủ tướng trực, quyền hành vượt hẳn ông thủ tướng mờ nhạt Phan Văn Khải. Chính Nguyễn Tấn Dũng phải chịu trách nhiệm lớn nhất về quốc nạn tham nhũng, nhưng hiện nay ông ta lại trâng tráo tự xưng là một người quyết tâm chống tham nhũng.
Tóm lại sự nghiệp của Nguyễn Tấn Dũng là sự nghiệp của một con ông cháu cha trong đảng, không trải qua gian nguy, không đạo đức và cũng chẳng có kiến thức và khả năng nào, nhưng đã được áp đặt vào địa vị lãnh đạo tối cao không khác gì một thái tử dưới các chế đô quân chủ. Sự nghiệp của ông là một bất công lớn đối với chính các đảng viên cộng sản khác, một chuỗi dài những gian dối và tội ác, và chính bàn tay ông ta cũng đẫm máu. Trong kế hoạch chuẩn bị đưa ông lên cầm quyền đảng MA đã nhiều khi có những biện pháp thách đố như đưa ông lên làm thống đốc Ngân Hàng Nhà Nước dù ông hoàn toàn không biết gì về kinh tế tài chính. Nguyễn Tấn Dũng còn tệ hơn nhiều so với Đỗ Mười và Lê Đức Anh vì ít ra những vị này còn có đởm lược, còn vào sinh ra tử. Những người có bản lãnh còn hy vọng có thể dám sửa sai khi nhận ra sự lầm lẫn: những sản phẩm của những đặc ân và gian trá như Nguyễn Tấn Dũng chỉ có thể cố thủ trong sự gian trá.
Trong hơn một năm qua Nguyễn Tấn Dũng đã làm gì? Ông chưa giải quyết được một hồ sơ tham nhũng lớn nào cả như ông đã hứa lúc lên cầm quyền, trong vụ PMU 18 ông đã không giải quyết mà còn che đậy một cách trắng trợn. Không nên chờ đợi Nguyễn Tấn Dũng dẹp được tham nhũng bởi vì chính ông là một trùm tham nhũng và buôn lậu.
Ông Dũng đã phát động đợt đàn áp qui mô nhất từ nhiều năm nay và những phiên tòa dưới chính quyền của ông đã phá mọi kỷ lục thô bạo. Bộ máy tuyên truyền của đảng đánh bóng ông như một người dám nói, dám làm nhưng ông đã dám làm gì? Việc dám làm nổi bật nhất gần đây của ông là đưa lên chức chánh án Tòa án Nhân dân Tối cao một trung tướng công an, ông Trương Hòa Bình. Nhân vật Trương Hòa Bình này không khác Nguyễn Tấn Dũng bao nhiêu: cách đây một năm mới chỉ là đại tá bị nhiều sĩ quan công an tố giác về cả khả năng lẫn đạo đức, nhưng vẫn được thăng chức vùn vụt, biết đâu chẳng sẽ là giải pháp của đảng MA cho giai đoạn «hậu» Nguyễn Tấn Dũng?
Không nên chờ đợi gì ở Nguyễn Tấn Dũng cả. Với thế lực hiện nay nếu muốn làm gì ông đã có thể làm rồi. Càng không nên chờ đợi ở Nguyễn Tấn Dũng những bước tiến đột phá trong chiều hướng dân chủ hóa hay thoát khỏi ảnh hưởng của Trung Quốc. Ông Dũng dứt khoát không phải là người của những thay đổi này, trái lại ông là một trở ngại, và một trở ngại lớn. Người ta không thể hy vọng gì ở ông. Điều mà người ta có thể hy vọng là sau khi hai ông Đỗ Mười và Lê Đức Anh không còn nữa, Nguyễn Tấn Dũng sẽ bị thay thế bởi một người có khả năng và sáng suốt hơn ông, điều này rất có thể xảy ra vì sự nghiệp của Nguyễn Tấn Dũng chỉ thuần túy do hai ông này áp đặt. Đó sẽ là một may mắn thực sự cho đất nước.
Trở lại công việc trước mắt, có thể thấy là cộng đồng người Việt tại Mỹ nên và cần chuẩn bị để biểu lộ sự phẫn nộ phải có đối với một con người độc ác, với bàn tay đẫm máu, tác giả của những đàn áp thô bạo đối với anh em dân chủ trong nước, đồng thời cũng lả trở ngại chính của tiến trình dân chủ hóa đất nước.
Nguyễn Trung Chính
Có một điều rất nghịch lý cần được nói ra để tránh một sai lầm tai hại: cộng đồng người Việt tại Mỹ đã biểu tình mạnh mẽ phản đối Nguyễn Minh Triết khi ông này sang Mỹ cuối tháng 6 vừa qua nhưng lại có vẻ chưa chuẩn bị gì để biểu tình phản đối Nguyễn Tấn Dũng dù ông này cũng sắp tới Mỹ. Phải nói rõ: giữa hai ông Triết và Dũng người đáng và cần biểu tình phản đối mạnh mẽ là Nguyễn Tấn Dũng chứ không phải Nguyễn Minh Triết.
Chính Nguyễn Tấn Dũng mới là người nhiều quyền lực nhất hiện nay, vượt xa cả Nông Đức Mạnh lẫn Nguyễn Minh Triết.
Chính Nguyễn Tấn Dũng chứ không phải Nguyễn Minh Triết là người quyết định đợt đàn áp thô bạo những người dân chủ bắt đầu từ Tết Đinh Hợi, tác giả của những vụ xử án lỗ mãng trong đó can phạm không có luật sư, không được tự bào chữa và còn bị bịt miệng.
Chính Nguyễn Tấn Dũng là người cầm đầu khuynh hướng Đỗ Mười – Lê Đức Anh dựa vào Trung Quốc, nhắm mắt để Trung Quốc lấn chiếm đất và biển với ý đồ duy nhất là kéo dài chế độ độc tài đảng trị.
Nguyễn Tấn Dũng là một con người vô học, thủ cựu, gian ác, nguy hiểm.
Đã hơn một năm từ ngày ông Nguyễn Tấn Dũng trở thành thủ tướng, đồng thời cũng là nhân vật quyền lực nhất trong Đảng Cộng SảnViệt Nam, nhờ được sự đỡ đầu của hai ông Đỗ Mười và Lê Đức Anh, mà dư luận gọi là "đảng MA" bằng cách ghép tên hai ông này nhưng đồng thời cũng để nói lên hai bản chất của sự liên kết giữa hai nhân vật này: cầm quyền trong bóng tối và hành động bất chính. Bộ máy tuyên truyền của đảng cộng sản tô vẽ Nguyễn Tấn Dũng như một người trẻ, có kiến thức hiện đại, tiến bộ, cởi mở, bộc trực, dám nói, dám làm. Chiến dịch tuyên truyền này phần nào đã thành công. Có khá nhiều người đã có cảm tình với Nguyễn Tấn Dũng và cảm tình này vẫn còn dai dẳng dù ông Dũng không thực hiện được một lời hứa nào và còn làm ngược lại những gì người ta có thể chờ đợi: dung dưỡng và bao che tham nhũng, đàn áp những người dân chủ một cách thô bạo, sang chầu trực thường xuyên quan thày Bắc Kinh, im lặng hèn nhát khi hải quân Trung Quốc bắn chết ngư dân Việt Nam tại Trường Sa, làm ngơ khi các công ty Trung Quốc ở Quảng Tây lập chi nhánh trên lãnh thổ Việt Nam một cách tự nhiên mà không cần xin phép.
Nguyễn Tấn Dũng là ai?
Theo tiểu sử chính thức của ông thì ông là con của tướng Nguyễn Tấn Minh nhưng cả nước biết ông mồ côi cha rất sớm và trở thành con nuôi của ông Lê Đức Anh. Ông sinh ngày 17/11/1949 tại thị xã Cà Mau và đúng ngày sinh nhật thứ 12, tức ngày 17/11/1961, gia nhập quân đội cộng sản, làm giao liên, cứu thương, y tá, rồi bộ binh và công an. Chi tiết này đáng chú ý: theo công pháp quốc tế việc tuyển dụng thiếu nhi vào quân đội là một tội ác, cuộc đời Nguyễn Tấn Dũng đã bắt đầu một cách bệnh hoạn, rất trái ngược với giáo dục mà một người lãnh đạo quốc gia hiện đại phải có.
Tiểu sử chính thức của ông đã rất mơ hồ trong giai đoạn 1961 – 1981. Chỉ thấy nói ông được thăng lên cấp bậc thiếu tá bộ binh vào tháng 9/1981, lúc 32 tuổi. Không thấy nói vào ngày 30/4/1975 ông có cấp bậc nào và giữ chức vụ gì. Các nguồn tin đáng tin cậy cho biết lúc đó ông chỉ là một hạ sĩ quan công an. Sự nghiệp của ông chỉ bắt đầu thăng tiến tốc hành khi cha nuôi của ông, tức ông Lê Đức Anh, lọt mắt xanh của Lê Đức Thọ và được thăng chức vùn vụt từ đại tá năm 1974 lên đại tướng năm 1979.
Tiểu sử chính thức của Nguyễn Tấn Dũng càng mơ hồ, và phải nói thẳng là dối trá, trong giai đoạn 1981 – 1994. Chỉ thấy nói ông được đi học trường đảng Nguyễn Ái Quốc, nhưng lúc nào và trong bao lâu? Lại thấy ghi là ông đậu cử nhân luật, nhưng học ở đâu và bao giờ? Sự thực là Nguyễn Tấn Dũng chỉ được gửi đi học trường đảng Nguyễn Ái Quốc cho có lệ, như một thủ tục bắt buộc của các cán bộ trẻ muốn được vào trung ương đảng chứ Nguyễn Tấn Dũng chẳng học hành gì cả. Thực tế ông là một mẫu người cán bộ không có học vấn như những lãnh tụ cộng sản trước ông. Về điểm này Nguyễn Tấn Dũng rất khác với Nguyễn Minh Triết, một người có học vấn thực sự.
Trong giai đoạn 1981 – 1993 này Nguyễn Tấn Dũng lên chức ào ạt nhờ Lê Đức Anh đã trở thành cánh tay mặt của Lê Đức Thọ. Ông lên tới cấp bậc trung tướng và trở thành thứ trưởng thứ nhất bộ công an. Điều dối trá của tiểu sử chính thức là nó đã mô tả Nguyễn Tấn Dũng như một cán bộ làm công tác đảng và công tác hành chính. Thực sự thì trong giai đoạn 1981 – 1987 Nguyễn Tấn Dũng là trưởng công an huyện Hà Tiên và được giao một công tác cực kỳ quan trọng: làm kinh tài cho đảng bằng cách tổ chức buôn lậu tại của biển Hà Tiên. Những ai từng ở Rạch Giá trong giai đoạn này đều đã thấy mỗi đêm cửa biển Hà Tiên rực sáng vì hàng ngàn thuyền buôn lậu Thái Lan đến đậu ngoài khơi với đủ thứ hàng chờ các thuyền con từ đất liền ra "ăn hàng". Trong thời gian này Nguyễn Tấn Dũng cũng đã lập một thành tích lớn và được phong "anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân" nhờ gài bẫy bắt được Trần Văn Bá, cũng về cửa biển Hà Tiên buôn lậu lấy tài chính cho tổ chức kháng chiến Lê Quốc Túy.
Cần lưu ý là trước đó, trong các năm 1976 – 1977 Nguyễn Tấn Dũng, dưới lệnh của Võ Văn Kiệt và Võ Viết Thanh cùng đã tham gia vào một tội ác đẫm máu khác: thành lập tổ chức kháng chiến giả mang tên là «Đảng Việt Nam Phuc Quốc» để gài bẫy bắt những thanh niên miền Nam chống chế độ cộng sản. Hàng ngàn thanh niên đã sa lưới, và dù họ chỉ là những thanh niên ngây thơ bị mắc lừa nhiều người đã bị xử bắn.
Cũng cần lưu ý là tham nhũng đã lên rất cao trong giai đọan 2001 – 2006, nhiệm kỳ 9 của Ban Cháp hành trung ương ĐCSVN. Trong giai đoạn này Nguyễn Tấn Dũng là ủy viên bộ chính trị và phó thủ tướng trực, quyền hành vượt hẳn ông thủ tướng mờ nhạt Phan Văn Khải. Chính Nguyễn Tấn Dũng phải chịu trách nhiệm lớn nhất về quốc nạn tham nhũng, nhưng hiện nay ông ta lại trâng tráo tự xưng là một người quyết tâm chống tham nhũng.
Tóm lại sự nghiệp của Nguyễn Tấn Dũng là sự nghiệp của một con ông cháu cha trong đảng, không trải qua gian nguy, không đạo đức và cũng chẳng có kiến thức và khả năng nào, nhưng đã được áp đặt vào địa vị lãnh đạo tối cao không khác gì một thái tử dưới các chế đô quân chủ. Sự nghiệp của ông là một bất công lớn đối với chính các đảng viên cộng sản khác, một chuỗi dài những gian dối và tội ác, và chính bàn tay ông ta cũng đẫm máu. Trong kế hoạch chuẩn bị đưa ông lên cầm quyền đảng MA đã nhiều khi có những biện pháp thách đố như đưa ông lên làm thống đốc Ngân Hàng Nhà Nước dù ông hoàn toàn không biết gì về kinh tế tài chính. Nguyễn Tấn Dũng còn tệ hơn nhiều so với Đỗ Mười và Lê Đức Anh vì ít ra những vị này còn có đởm lược, còn vào sinh ra tử. Những người có bản lãnh còn hy vọng có thể dám sửa sai khi nhận ra sự lầm lẫn: những sản phẩm của những đặc ân và gian trá như Nguyễn Tấn Dũng chỉ có thể cố thủ trong sự gian trá.
Trong hơn một năm qua Nguyễn Tấn Dũng đã làm gì? Ông chưa giải quyết được một hồ sơ tham nhũng lớn nào cả như ông đã hứa lúc lên cầm quyền, trong vụ PMU 18 ông đã không giải quyết mà còn che đậy một cách trắng trợn. Không nên chờ đợi Nguyễn Tấn Dũng dẹp được tham nhũng bởi vì chính ông là một trùm tham nhũng và buôn lậu.
Ông Dũng đã phát động đợt đàn áp qui mô nhất từ nhiều năm nay và những phiên tòa dưới chính quyền của ông đã phá mọi kỷ lục thô bạo. Bộ máy tuyên truyền của đảng đánh bóng ông như một người dám nói, dám làm nhưng ông đã dám làm gì? Việc dám làm nổi bật nhất gần đây của ông là đưa lên chức chánh án Tòa án Nhân dân Tối cao một trung tướng công an, ông Trương Hòa Bình. Nhân vật Trương Hòa Bình này không khác Nguyễn Tấn Dũng bao nhiêu: cách đây một năm mới chỉ là đại tá bị nhiều sĩ quan công an tố giác về cả khả năng lẫn đạo đức, nhưng vẫn được thăng chức vùn vụt, biết đâu chẳng sẽ là giải pháp của đảng MA cho giai đoạn «hậu» Nguyễn Tấn Dũng?
Không nên chờ đợi gì ở Nguyễn Tấn Dũng cả. Với thế lực hiện nay nếu muốn làm gì ông đã có thể làm rồi. Càng không nên chờ đợi ở Nguyễn Tấn Dũng những bước tiến đột phá trong chiều hướng dân chủ hóa hay thoát khỏi ảnh hưởng của Trung Quốc. Ông Dũng dứt khoát không phải là người của những thay đổi này, trái lại ông là một trở ngại, và một trở ngại lớn. Người ta không thể hy vọng gì ở ông. Điều mà người ta có thể hy vọng là sau khi hai ông Đỗ Mười và Lê Đức Anh không còn nữa, Nguyễn Tấn Dũng sẽ bị thay thế bởi một người có khả năng và sáng suốt hơn ông, điều này rất có thể xảy ra vì sự nghiệp của Nguyễn Tấn Dũng chỉ thuần túy do hai ông này áp đặt. Đó sẽ là một may mắn thực sự cho đất nước.
Trở lại công việc trước mắt, có thể thấy là cộng đồng người Việt tại Mỹ nên và cần chuẩn bị để biểu lộ sự phẫn nộ phải có đối với một con người độc ác, với bàn tay đẫm máu, tác giả của những đàn áp thô bạo đối với anh em dân chủ trong nước, đồng thời cũng lả trở ngại chính của tiến trình dân chủ hóa đất nước.
Nguyễn Trung Chính