Thứ Hai, 23 tháng 7, 2007

NHỮNG CON SÂU LÀM RẦU NỒI CANH DÂN TỘC

Dân tộc Việt, qua hình ảnh bọc mẹ trăm trứng nở ra trăm con, đã thể hiện truyền thống đoàn kết và gắn bó với cội nguồn tiên tổ, không những bằng máu huyết Lạc Hồng, mà còn bằng tình nghĩa con Rồng Cháu Tiên đậm đà. Nhưng hình như trên đường rời cánh mẹ xuống biển lên non, đã có những đứa con đi lạc, trở thành hoang đàng như hình ảnh đứa con phung phá trong thánh kinh. Những đúa con phung phá này thường bị gán cho những cụm từ không mấy tốt đẹp, như “cõng rắn cắn gà nhà”, rước voi giày mả tổ” hay “Việt gian bán nước”...

Thực ra, hình ảnh những đứa con phung phá làm vấy bẩn lịch sử cũng là chuyện bình thường dễ hiểu. Thật vậy, bàn tay năm ngón vẫn có ngón dài ngón ngắn. Ngay Chúa Giêsu chỉ có 12 môn đệ thân tín, mà vẫn có người xé rào phản Thầy như Giuda Iscaria! Thế thì lịch sử Việt Nam làm sao tránh khỏi những vết nám đen! Thời chống Bắc thuộc, Lê Chiêu Thống đã bị lich sử Việt Nam nguyền rủa với tội cõng rắn cắn gà nhà. Đến thời thời chống thực dân Pháp, một số người chủ trương hợp tác với ngoại bang như Phạm Quỳnh, Tôn Thọ Tường, cũng đã bị lên án là rước voi giày mả tổ. Bước qua cuộc chiến tranh quốc-cộng, Hồ Chí Minh và các cộng sự viên của ông như Phạm Văn Đồng, Trường Chinh, Võ Nguyên Giáp, Lê Duẫn, đều bị coi là những tên phản bộị dân tộc, đã đem chủ thuyết cộng sản ngoại lai về tròng vào cổ dân Việt, theo đuổi chủ trương độc tài đảng trị đưa dân Việt vào vòng đọa đày thống khổ. Đó là chuyện lịch sử đã qua, nhưng hôm nay, hình ảnh đứa con phung phá lại tái diễn với Nguyễn Cao Kỳ, nguyên là Phó Tổng Thống Việt Nam Cộng Hòa, nay trở mặt chạy theo bênh vực và ca tụng chế độ cộng sản Việt Nam đã một thời là kẻ thù không đội trời chung.

Không phải đến hôm nay, Dân Việt hải ngoại mới bày tỏ thái độ phẫn nộ đối với Nguyễn Cao Kỳ khi ông hớn hở đứng cạnh Chủ Tịch Nhà Nước Cộng Sản Việt Nam Nguyễn Minh Triết để chụp hình, rồi còn lớn tiếng thóa mạ tập thể người Việt chống cộng là ăn nói lăng nhăng, là phản quốc, mà trước đây, dân Việt cũng đã bày tỏ thái độ bất bình với Nguyễn Cao Kỳ khi ông rời bỏ Hoa Kỳ về Việt Nam sinh sống và không ngớt chửi rủa tập thể người Việt hải ngoại là bọn thảo khấu, là bọn “Mafia chống cộng”..

Nhiều người thắc mắc không biết động lực nào đã thúc đẩy Nguyễn Cao Kỳ trở cờ, hạ mình làm công cụ tuyên truyền cho cộng sản Việt Nam như thế? Phải chăng vì bản tính cao bồi, muốn hành động khác người chẳng giống ai? Hay Nguyễn cao Kỳ muốn lấy điểm với Hà Nội để đổi lấy những đặc quyền đặc lợi? Hay biết đâu chẳng có bàn tay lông lá giật dây phía sau? Thật chỉ có trời mới biết! Nhưng thôi, tạm gác phần “điểm” ẩn dấu phía sau hậu trường để nhìn vào phần “diện” đang hiển lộ trong thái độ ngược đời của Nguyển cao Kỳ, chúng ta sẽ hiểu được niềm tủi hổ và sự phẫn nộ chính đáng của dân Việt hôm nay, không những tại hải ngoại, mà kể cả người dân trong nước, đang sống dưới chế độ mà Nguyễn Cao Kỳ đang lớn tiếng bốc thơm.

Trong chuyến gặp gỡ Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Cao Kỳ đã tự phong mình là đại diện cộng đồng người Việt hải ngoại, để “ngả mũ” cảm phục và tôn vinh cộng sản Việt Nam là có công thống nhất đất nuớc, có công làm cho dân giàu nước mạnh. Điều đáng phẫn nộ nhất là Nguyễn cao Kỳ đã dám nguyền rủa tập thể người Việt hải ngoại là “phản quốc” vì chỉ “nói lăng nhăng” mà không đóng góp vào công cuộc thống nhất đất nuớc và làm cho đất nước giàu mạnh như “anh em bên kia” đã làm!

Thật mỉa mai! Trong khi dân Việt trong nước đang kêu oan, hàng ngàn người tập trung về Vuờn Hoa Mai Xuân Thưởng, về Văn Phòng Quốc Hội 2 tại Sài Gòn để khiếu kiện vể tình trạng đất đai đã bị cộng sản chiếm đoạt, sống lang thang không nhà không cửa, thì Nguyễn cao Kỳ lại lớn tiếng ca tụng đất nước Việt Nam cộng sản hôm nay đang đổi mới, đang trên đà phát triển và giàu mạnh! Ông Kỳ chỉ ngồi trong cao ốc ở thành phố, ăn nhậu đánh golf với các cán bộ cao cấp, thì làm sao thấy được cuộc sống đói nghèo cơ cực của người dân thôn quê, kéo lê cuộc sống trâu ngựa thời tiền sử mà vẫn không đủ ăn đủ mặc! Cũng thế, trong khi những em nhỏ tuổi mới mười một mười hai, đã phải bán thân nuôi miệng, những thanh thiếu nữ hiền lành phải bán mình làn nô lệ tình dục cho người ngoại quốc, thì Nguyễn cao Kỳ lại ngang nhiên tâng bốc chế độ là mang lại cuộc sống hạnh phúc nhân dân! Nhất là trong khi các chiến sĩ dân chủ, các nhà lãnh đạo tôn giáo đang bị bắt bớ hành hạ, cụ thể là Linh Mục Nguyễn Văn Lý đã bị bịt miệng trước tòa án nhân dân Huế-Thừa Thiên một cách man rợ, rồi lãnh bản án 8 năm và trong khi Luật Sư Nguyễn Văn Đài, Luật Sư Lê Thị Công Nhân và các chiến sĩ thuộc Đảng Dân Chủ Nhân Dân cũng như nhiều nhà dân chủ khác đang bị cầm tù một cách bất công, thì Nguyễn Cao Kỳ lại dõng dạc tuyên bố là Việt Nam đang cởi mở, đang xóa bỏ hận thù, đang hòa giải hòa hợp với dân Việt!

Còn chuyện Nguyễn Cao Kỳ tự phong mình là đại diện cộng đồng người Việt hải ngoại thì không nói, mọi người cũng biết đó là một sự tiếm danh trắng trợn. Nguyễn Cao Kỳ sau khi về nước sống và làm con cờ tuyên truyền cho Hà Nội, thì toàn thể người Việt hải ngoại đã tẩy chay và gạch tên ông ra khỏi cộng đồng người Việt quốc gia. Nhất là khi Nguyễn Cao Kỳ lớn tiếng thóa mạ tập thể người Việt hải ngoại là Mafia chống cộng, là bọn phản quốc, thì rõ ràng như ban ngày, Nguyễn Cao Kỳ đã thật sự rời bỏ hàng ngũ quốc gia để phục vụ chế độ cộng sản độc tài toàn trị hôm nay, thế mà còn dám vỗ ngực nhận mình là đại diện cộng đồng, có phải là trơ trẻn không?




Ông Kỳ bị "xúc động lớn",nên khi được chụp hình không dám ngửng mặt lên, mà chỉ cúi gầm xuống !!!


Trở lại chuyện thống nhất đất nước, trước đây người Viết đã có lần đào sâu vấn đề và kết luận cộng sản Việt Nam thay vì có công thống nhất đất nước, thì thực ra chỉ có tội đã đưa toàn cõi Việt Nam vào gông cùm cộng sản! Nguyễn cao Kỳ nhắc tới sự chia rẽ thời Trịnh Nguyễn Phân Tranh, rồi phân bua “ trước đây tôi muốn thống nhất đất nước, nhưng tôi không làm được, nay anh em bên kia làm được, thì xin ngả mũ cảm phục! Ông Kỳ ơi! Ông có nhớ tới bao nhiêu xuơng máu của quân dân miền Nam Việt Nam đã đổ ra để bảo vệ nền cộng hòa dân chủ tự do của miền Nam mà ông từng nắm vai chỉ huy quân đội và lãnh đạo chính quyền? Ông có nhớ đã có lần ông đề nghị “ Bắc tiến” để giải phóng miền Bắc Việt Nam khỏi ách nô lệ cộng sản không? Phải chi ông Kỳ đừng bỏ anh em chạy ra ngoại quốc, ở lại rồi vào trại tù cải tạo một ít năm để chia sẻ niềm đau của người chiến sĩ Việt Nam cộng hòa, đã từng xả thân xây thành ngăn làn sóng Đỏ. Phải chi ông Kỳ đừng lái máy bay chạy thoát, mà ở lại rối tìm đường vuợt biển để thông cảm phần nào nỗi đau của dân Việt trên đường trốn chạy cộng sản, phải lấy máu thay sữa, thân xác nhũn mềm trong tay hải tặc, hay phải vùi thân dưới lòng biển sâu! Ông Kỳ có biết rằng, trước năm 75, chỉ có nửa nước bị cộng sản đày đọa, sau năm 75, dưới chiêu bài thống nhất đất nước, toàn cõi Việt Nam bị đọa đày vào vòng ách thống trị Đỏ? Ông Kỳ có biết rằng, chiến thắng năm 75 của cộng sản Việt Nam chính là chiến thắng của Quốc tế cộng sản mà Bác Mao Bác Lê là linh hồn. Nay thì linh hồn hai Bác đã bị ruồng rẫy, thế mà cộng sản Việt Nam lại được ông Kỳ tiếp tay để tiếp tục theo đuổi chủ trương thống trị của thế lực Đỏ nay đã tan tác khi ý thức hệ cộng sản đã tàn tạ và thế giới cộng sản đã tan vỡ.

Đó là chưa nói đến chuyện cộng sản Việt Nam đã nhẫn tâm cắt đất nhượng biển cho Trung Quốc, đánh mất chủ quyền lãnh thổ, phản bội công lao tổ tiên đã dày công gìn giữ vun bồi! Thế đó! Không giữ được chủ quyền lãnh thổ thì thống nhất đất nước để làm gì và làm sao gọi là làm cho đất nước giàu mạnh hở ông Kỳ?

Một điểm khác cần nói thêm, là Nguyễn cao Kỳ đã dám kết tội người Việt hải ngoại là “phản quốc” vì chỉ “nói lăng nhăng” mà không đóng góp vào công cuộc thống nhất đất nước và làm cho dất nước giàu mạnh như anh em bên kia đã làm! Nguời viết xin hỏi thẳng Nguyễn Cao Kỳ, thế nào là nói lăng nhăng và thế nào là phản quốc? Phải chăng lên tiếng đòi dân chủ, đòi tự do tôn giáo là nói lăng nhăng nên phải bịt miệng như đã bịt miệng Linh Mục Nguyễn Văn Lý trước tòa án nhân dân? Phải chăng lên tiếng cổ võ cho ý thức dân chủ như Phạm Hồng Sơn là nói lăng nhăng và lãnh bản án muời mấy năm tù? Phải chăng chất vấn Nguyễn Tấn Dũng và Nguyễn Minh Triết về những đàn áp dân chủ và xâm phạm nhân quyền tại Việt Nam, hay bày tỏ quan điểm với Tổng Thống Bush về khát vọng và những đòi hỏi dân chủ chính đáng của dân Việt, là nói lăng nhăng và mang tội phản quốc? Ông Kỳ ơi! Không biết ông còn đủ lương tri và lương thiện để nhận ra những giá trị căn bản của xã hội con nguời hôm nay nói chung và thể chế chính trị nói riêng, là Dân Chủ, Tự Do và Nhân Quyền, để nhận thức rằng, tất cả những ai đi ngược với những gía trị căn bản đó là phản quốc và phản bội con người, chứ không phải ngược lại!

Viết đến đây, tôi không khỏi cảm thấy đau nhói, vì cái nhục mất nước vào tay cộng sản, cái nhục bị đồng minh phản bội không thấm vào đâu so sánh với cái nhục đã cưu mang những tên “ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản”. Tội Dương Văn Minh đầu hàng, bàn giao miền Nam Việt Nam cho cộng sản xét ra còn nhẹ so với tội Nguyễn Cao Kỳ, sau 32 năm mất miền Nam, chứng kiến những thống khổ tột cùng của dân Việt, mà nay vẫn tiếp tục trở cờ, đi ngược lại trào lưu dân chủ đang dâng lên trên toàn thế giới, và phản bội công cuộc vận động dân chủ hóa đất nước của toàn thể dân Việt trong nước cũng như ngoài nước. Niềm hãnh diện làm người Việt Nam không cho phép chúng ta im lặng trước những phản bội độc hại của những con sâu làm rầu nồi canh đó!

Ngô Đức Diễm

Nam Cali biểu tình phản đối CSVN đàn áp dân oan & phát biểu của LM Phan Văn Lợi từ Việt Nam

Hàng trăm đồng hương người Việt đã cùng các bạn trẻ thắp nến cầu nguyện cho những người dân đi khiếu kiện ở trong nước bị cộng sản đàn áp dã man. (Hình: Nguyên Huy/Người Việt)

Quang cảnh cuộc biểu tình phản đối CSVN đàn áp người dân đi khiếu kiện. (Hình: Nguyên Huy/Người Việt)

WESTMINSTER, California (NV) - Hàng trăm đồng hương người Việt ở Nam California và các tổ chức trẻ, Tổng Hội Sinh Viên Việt Nam Nam Cali và Ðoàn Thanh Niên Phan Bội Châu, đã liên tiếp tổ chức những buổi biểu tình, thắp nến cầu nguyện suốt hai ngày cuối tuần qua tại Little saigon để cực lực phản đối nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam trong nước đã cho công an đàn áp bắt bớ thô bạo những người dân oan đi khiếu kiện ở Văn Phòng Quốc Hội 2 tại Sài Gòn.

Vào chiều tối hôm Thứ Bảy 21 Tháng Bảy, trong bãi đậu xe đối diện Phước Lộc Thọ ngay trung khu Little Saigon, các bạn trẻ trong ban tổ chức đã phổ biến một tâm thư của một bạn trẻ trong nước, anh Trần Văn Hải vừa gửi ra cho anh chị em. Bức tâm thư đã kể lại anh được chứng kiến cảnh công an cộng sản đàn áp đồng bào đi khiếu kiện bằng một lực lượng hùng hậu gồm 8 xe cứu thương cảnh sát, 20 xe cảnh sát đồng phục, 10 xe cảnh sát chống biểu tình và hàng chục mô tô cảnh sát giao thông, 8 đèn cao áp tập trung vào đám người dân thấp cổ bé miệng cùng với những vòi rồng phun nước, cộng với roi điện và lựu đan cay.

Cuộc đàn áp rất thô bạo diễn ra từ lúc 23 giờ 20 phút đến 23 giờ 45 phút đêm 18 Tháng Bảy đã dẹp tan hàng ngàn người dân các tỉnh đi kêu oan khiếu kiện suốt 26 ngày qua vì bị cán bộ, chức quyền trong đảng và nhà nước cộng sản đã cướp đất đai, ruộng vườn khiến người dân không còn nơi sinh sống làm ăn.

Bức tâm thư được các bạn trẻ đọc lên đã biến cuộc thắp nến cầu nguyện thành cuộc biểu tình tuần hành trong bãi đậu xe. Lúc này, đồng hương các nơi đã kéo đến khá đông ước tới gần 500 người. Tất cả đã theo lời Hòa Thượng Thích Nguyên Trí quây thành hai vòng tròn lớn, vòng trong gồm các bạn trẻ, vòng ngoài là đồng hương. Mọi người đều thắp lên ngọn nến trao gửi tâm tư vào những lời cầu nguyện được Hòa Thượng Thích Nguyên Trí cùng các vị trong Hội Ðồng Liên Tôn đọc những lời cầu nguyện xin Trời Phật, các đấng tối cao phù hộ độ trì cho những người dân lành đã mất đất đai sinh sống mà còn bị đàn áp trù dập thô bạo. Ðồng thời cũng cầu nguyện cho những tiếng nói dân chủ ở trong nước trong phong trào 8406 vẫn cứ cất cao hơn nữa.

Trong dịp này, các bạn trẻ đã cùng nhau tìm hiểu về chính sách đất đai của cộng sản và 8 đại diện Tổng Hội Sinh Viên cùng Ðoàn Thanh Niên Phan Bội Châu đã thay nhau đọc bằng hai thứ ngôn ngữ Anh-Việt một bài viết về chính sách ăn cướp này của cộng sản do chính các bạn trẻ đã tìm hiểu suy tầm được.

Các tổ chức trẻ cũng bày một bàn để đồng hương viết lên những ý kiến chia sẻ thương đau cùng đồng bào là dân oan đi khiếu kiện ở trong nước đã bị cộng sản đàn áp tàn bạo. Những ý kiến được viết trên những tấm giấy nhỏ và những tấm giấy này Ðoàn Thanh Niên Phan Bội Châu sẽ gửi về trong nước tới gia đình các dân oan đi khiếu kiện. Theo một bạn trong đoàn cho biết thì Ðoàn Thanh Niên Phan Bội Châu đã có được một số lớn các địa chỉ những người dân đi khiếu kiện này.

Vào trưa hôm sau, Chủ Nhật 22 Tháng Bảy, Liên Ủy Ban Chống Cộng Sản đã tổ chức cuộc biểu tình cũng với mục đích trên. Khoảng 300 người đã đến tham dự. Năm vị dân cử là Tạ Ðức Trí, Andy Quách, Sergio Contreras, Nguyễn Quang Trung và Andrew Nguyễn cũng có mặt và lên án mạnh mẽ sự đàn áp người dân của chính quyền CSVN và tuyên bố sẽ đứng chung hàng ngũ đấu tranh cùng cộng đồng người Việt.

Nhà thơ Nguyễn Chí Thiện, một thành viên trong Liên Ủy Ban Chống Cộng Sản trong dịp này có nhận định rằng: “Sự yểm trợ của cộng đồng hải ngoại với những phong trào tranh đấu ở trong nước là vô cùng quan trọng nên bọn cộng sản nằm vùng đã được lệnh gia tăng sự phá hoại và quấy rối, chia rẽ. Chúng ta không chống sự tự do ngôn luận mà chúng ta chống sự phá hoại, quấy rối của tay sai cộng sản”.

Trong cuộc biểu tình này, tiếng nói của Linh Mục Phan Văn Lợi từ trong nước gửi ra hải ngoại cũng đã được phát lên. Linh mục cũng đã thuật lại cuộc đàn áp có máu đổ đã diễn ra với người dân đi khiếu kiện. Linh mục coi việc này như một “Thiên An Môn Việt Nam”.

Vào lúc khai mạc, có một số người đã la to những khẩu hiệu riêng rẽ không nằm trong ban tổ chức khiến trật tự có hơi xáo động nhưng đã được ban tổ chức đến giải quyết.

Nhiều người tham dự cuộc biểu tình đã đề nghị Liên Ủy Ban Chống Cộng nên có thái độ với những người như Nguyễn Cao Kỳ và một số thương gia tham dự bữa tiệc của Nguyễn Minh Triết. Ông Phan Kỳ Nhơn đã thay mặt liên ủy ban hứa rằng: “Chúng ta sẽ giải quyết dần dần trong tinh thần tôn trọng luật pháp và trong sự kiện toàn chắc thắng. Cuộc đấu tranh của chúng ta không chỉ là một ngày, một buổi mà sẽ kiên trì cho đến khi quét sạch được những kẻ cam tâm làm tay sai cho cộng sản, phá hoại thế đoàn kết của cộng đồng và phản bội lại cộng đồng mà sự thành đạt của họ đã từ cộng đồng mà ra”.

Mãi đến gần 2 giờ chiều cuộc biểu tình mới chấm dứt. (Nguyên Huy/Người Việt)




--------------------------------------------------------------------------------
Lời phát biểu của LM Phan Văn Lợi từ Việt Nam
nhân cuộc biểu tình phản đối CS đàn áp dân oan
của đồng bào ở Little Sài gòn ngày 22-07-2007

Kính thưa toàn thể đồng bào thân yêu,

Đảng Cộng sản VN đã mở đầu việc thực thi lời hứa nhân quyền sau chuyến Mỹ du của Nguyễn Minh Triết bằng cuộc đàn áp đẫm máu dân oan. Quốc hội CSVN khóa 12 đã mở đầu cho nhiệm kỳ của mình bằng việc đứng trơ mắt nhìn các đồng bào cử tri bị hành hạ như súc vật.

Đảng, nhà nước, quốc hội CSVN lại phạm thêm một tội ác đối với dân tộc. Cuộc cải cách ruộng đất hồi thứ hai đã đến đỉnh điểm. Nay không phải là những địa chủ, phú nông giàu có, nhưng là những nông dân nghèo khổ với mảnh ruộng nhỏ bé, với ngôi nhà thô sơ, với ước mơ đơn giản, nhưng chỉ một sáng một chiều bị đẩy ra lề đường, phải che mái lá cạnh ngôi nhà cũ của mình, phải mót lúa trên chính ruộng xưa của mình, phải ngửa tay xin ăn trước những ông chủ giờ đây đang vênh váo kiêu căng xây dựng cơ ngơi đồ sộ trên những mảnh đất cướp trắng của họ. Tưởng còn trống kêu oan, tưởng còn đèn trời soi xét, mấy ngàn nông dân và thị dân tay trắng đã kéo nhau đến tận nơi mang danh là “cơ quan quyền lực cao nhất nước”, xin gặp những kẻ gọi là “đại biểu nhân dân” vốn luôn ngoác mồm tự xưng là “của dân, do dân, vì dân” không chút ngượng miệng. Thế nhưng chỉ là một sự im lặng đến rợn người, một sự dửng dưng đến tê lòng, một sự phủi tay không thể ngờ nổi. Và rồi, sau 27 ngày với khí thế đấu tranh sôi sục, giữa bao mong mỏi và hỗ trợ của đồng bào trong lẫn ngoài nước, nhưng cũng trong vòng vây của lũ chó săn công cụ, sự im hơi lặng tiếng của đám bồi bút nô ngôn, một Thiên An Môn Việt Nam đã bùng nổ trong đêm 18 rạng ngày 19-7-2007.

Xe tăng đã nghiến nát những con đường bao quanh Văn phòng 2 Quốc hội CS. Hơi cay và nước vòi rồng đã tỏa khắp khu vực phường Phú Nhuận. Tiếng roi điện còn nghe vun vút trong không gian ở ngã ba Hồ Văn Huê. Tiếng thét gào của đoàn dân khiếu kiện vẫn vang dội khắp thành phố Sài gòn, lan cả Việt Nam và thấu đến Tiểu Sài gòn này. Máu đỏ của đồng bào vô tội còn vương trên cành cây kẽ lá đường Hoàng Văn Thụ, trôi theo làn nước tẩy uế của vòi rồng, chảy vào tận quả tim chúng ta và làm cho tâm hồn chúng ta sôi sục.

Vậy là sau cuộc trường chinh khiếu kiện mấy chục năm trời mòn chân mỏi gối từ Nam ra Bắc, từ đời ông sang đến đời cháu, vậy là sau cuộc biểu tình gan lỳ mấy chục ngày trời, trong đói khát giá lạnh, từ hy vọng sang vô vọng, mấy ngàn đồng bào thân yêu của chúng ta từ 19 tỉnh thành và 9 quận huyện đã phải trở nhà về giữa cơn tuyệt vọng, khói cay nơi mắt, vết thương trên người và niềm uất hận như muốn bùng nổ trong con tim. Giờ đây cuộc báo thù giáng xuống trên những con người chống bạo ngược bắt đầu khởi sự. Số phận bị trù dập, bị bắt nguội, bị thủ tiêu đang chờ đón dân oan, nhất là các lãnh đạo khiếu kiện, hướng dẫn biểu tình.

Kính thưa toàn thể đồng bào,
Thịt của thịt Việt Nam đã tơi tả tại Sài gòn, máu của máu Việt Nam đã tung tóe trước văn phòng Quốc hội CS. Chúng ta hôm nay gặp nhau là để biểu lộ tấm lòng hiệp thông chia sẻ, bày tỏ tâm tình mến thương gắn bó với đồng bào xấu số của chúng ta, là để tố cáo trước nhân dân Hoa Kỳ cái tập đoàn CS đầy tội ác, kết án trước hoàn vũ năm châu cái lũ cầm quyền CS lắm bạo hành. Nhưng không chỉ có thế. Chúng ta sẽ hun đúc quyết tâm, củng cố ý chí giải thể cho bằng được chế độ Cộng sản gian tà độc ác đang từng ngày tàn phá quê hương, hà hiếp dân lành, tiêu hủy sinh lực giống nòi và đẩy đất nước đến chỗ tuyệt diệt. Bởi vì bao lâu còn nó, nông dân sẽ chẳng được trả lại đất đai mà cả đồng bào cả nước cũng không được trả lại mọi nhân quyền.

Nguyện xin Ơn Trên và Hồn thiêng sông núi phù trợ chúng ta và cứu giúp dân oan lâm nạn. Xin cảm ơn toàn thể đồng bào đã lắng nghe.

Chúng tôi, linh mục Phêrô Phan Văn Lợi, đại diện Khối 8406 và nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền, phát biểu từ Huế, Việt Nam.

Lm Phan Văn Lợi

BƯỚC CHÂN RA KHỎI NỀN CHÍNH TRỊ CÀM RÀM: HĐGMVN đang được và thua những gì?


* Trước trận tuyến người dân thuộc 19 tỉnh thành trên toàn quốc đổ về Saigon và Hà Nội khiếu kiện
Các phương tiện truyền thông trên toàn thế giới, từ truyền thanh, truyền hình, báo chí, mạng lưới, báo điện tử cho tới các điện thư đều lên tiếng xin mọi người, nhất là các nhà lãnh đạo tôn giáo, các đoàn thể, các tổ chức lên tiếng yểm trợ những người dân khốn khổ thấp cổ bé miệng này. Tất cả các phương tiện truyền thông này làm việc cật lực hơn ba tuần lễ yểm trợ công cuộc khiếu kiện này. Nhiều nhà hảo tâm gửi tiền về giúp đỡ các đồng bào khiếu kiện khốn khổ, trong đó các em sinh viên trong THSV Nam Cali quyên góp từ túi tiền nhỏ bé của các em được 5.000 MK. Riêng chúng tôi đã trích ra 1/3 số tiền bán sách Vụ án Lm Nguyễn Văn Lý trong các buổi lễ Ra Mắt tại Cali và Texas gửi về và được Linh mục Phan Văn Lợi ủng hộ cho đồng bào khiếu kiện.

Cảm kích nhất là tin tức mới nhất loan báo phái đoàn Phật giáo Thống Nhất do đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ dẫn đầu đến uỷ lạo động bào khiếu kiện tại Quốc Hội II, Saigon với số tiền 300 triệu đồng VN. Vị Hòa Thượng xuất hiện tại hiện trường được nhiều người sánh ví như vị Bồ Tát hiền thục và nhân hậu, nhưng không kém phần can trường trong lúc ngài đang bị quản chế. Đây là hình ảnh lịch sử và sáng giá nhất của cuộc đấu tranh khiếu kiện của đồng bào miền Tây trong giai đoạn hiện nay. Hình ảnh ngài cầm loa ủy lạo đồng bào khốn khổ là bài giảng cảm kích và hùng hồn nhất của Giáo hội Phật giáo Thống Nhất. Tiếng nói của ngài giờ đây có sức thuyết phục hơn bất cứ tiếng nói nào từ nay trở đi.

Tự nhiên hình ảnh này đẩy đưa mọi người nghĩ ngay tới và so sánh thái độ và lối hành xử của các nhà lãnh đạo Công giáo, đặc biệt là Hồng Y Phạm Minh Mẫn tại Saigon và Tổng Giám mục Ngô Quang Kiệt tại Hà Nội, trước tình cảnh khốn khổ của các người dân khốn khổ từ khắp nơi đều đổ về khiếu kiện. Điều đắng cay và chua xót nhất là ngay Chúa Nhật vừa rồi nhiều linh mục và nhất là TGM Kiệt giảng một bài về bài Tin Mừng “Người Samaritanô nhân hậu” thật xuất sắc, thì không ai nhìn thấy Hồng Y Mẫn hoặc TGM Kiệt ra thăm các nạn nhân khốn nạn và chỉ cần bưng cho vài cụ già chỉ một ly nước.

Ngay đầu tuần này một số tín hữu Công giáo gồm trên một trăm linh mục và giáo dân gửi thư thỉnh nguyện xin quý giám mục của chúng ta quan tâm cứu giúp các nạn nhân khiếu kiện. Như trong bài viết tuần vừa qua, tôi chỉ xin quý ngài hãy bắt chước Mẹ Têrêsa Calcutta, gạt sang một bên mọi tính toán, mọi so đo, mọi sợ sệt và chỉ nhìn ra nơi những nạn nhân đáng thương đó là khuôn mặt Chúa Giêsu Thánh Thể đang hiện diện ở đó để quý ngài can đảm đến yêu thương và phục vụ Ngài. Nhưng rồi tất cả đều vô vọng và im lìm cho tới khi chính quyền đến đàn áp và dẹp tan cuộc biểu tình này. Mọi chuyện quý ngài có muốn làm nữa cũng đều trở thành muộn màng rồi. Và trước mắt toàn dân, quý ngài đã trở thành những kẻ phản chứng Tin Mừng của Chúa Giêsu mà quý ngài từng rao giảng. Những lời rao giảng và truyền đạo của các ngài sẽ trở thành kịch cỡm với nhiều người. Quý ngài rao giảng những gì quý ngài không sống. Trong lúc Chúa Giêsu đứng về phiá những người dân khốn khổ thì các nhà lãnh đạo của chúng ta đang đứng về phía nào? Phải chăng như Bút Trẻ viết:

“Khôn ngoan là Hội Đồng Giam (=Giám)
Mục là chỉ ngó, không tham gia vào.?

Chưa bao giờ người dân Việt Nam đánh mất niềm tin nơi quý ngài như bây giờ, nhất là sau các biến cố Đức mẹ Sầu Bị bị CS đập phá và vụ Linh mục Nguyễn Văn Lý bị bịt miệng, quý ngài vẫn giữ thái im lặng.

Trước đây quý ngài và những người hậu vệ quý ngài đổ lỗi cho linh mục Nguyễn Văn Lý có “vấn đề,” có “nghịch lý,” “có vợ,” làm chính trị, do đó quý ngài im lặng, nhưng bây giờ đứng trước các đồng bào bị oan ức, bị đè nén, quý ngài vẫn giữ thái độ bàng quang, trong đó có cả các tín đồ của quý ngài. Nếu quý ngài không lên tiếng yểm trợ được vì mắc quai, hoặc có “vần đề” thì ít ra các đồng bào nạn nhân cũng mong chờ nơi quý ngài một lời uỷ lạo hoặc phép lành của Chúa, hoặc một chai nước lạnh, nhưng quý ngài vẫn cố thủ trong “pháo đài” kẻo sợ văng miểng.

Làm sao người dân ngày nay, nhất là các giới cầm bút, các nhà trí thức tại hải ngoại không nghi ngờ quý ngài đã bị vướng vào vòng cương tỏa của đám quốc doanh và lũ ma vương CS? Các tín hữu công chính và thiết tha với tiền đồ Giáo hội làm sao không khỏi đau lòng và nản chí khi thấy hàng giáo phẩm chạy theo lối sống thế tục và cường quyền hơn là chạy theo Chúa và Tin Mừng của Ngài. Giới trẻ đã lung lay niềm tin trước các sức công phá của lối sống vô thần, hưởng thụ, làm sao không dễ dàng xa rời đạo khi thấy Giáo hội Hoa Kỳ đang liên tục bán nhà thờ, bán cơ sở tôn giáo để bồi thường cho các nạn nhân bị một số linh mục lạm dụng tình dục, trong lúc tại VN nhiều giám mục và linh mục cũng sa vào cạm bẫy vật chất, thoái hóa và cầu an, do đó đánh mất đảm lực và sức sống tâm linh của hàng ngũ lãnh đạo Giáo hội.

Với đà này, càng ngày xã hội và đất nước càng đương đầu với nhiều biến động xã hội và chính trị phức tạp và điên đảo, và đương nhiên kéo theo luôn Giáo hội phải nhập cuộc. Nếu các nhà lãnh đạo Giáo hội hiện nay không rút tỉa được những bài học thương đau vừa qua và nhìn ra những viễn tượng mới để tìm cách nhập cuộc và đương đầu, chắc chắn Giáo hội lại mất mát rất nhiều uy thế, cũng như đem lại rất nhiều đổ vỡ cho công việc truyền đạo tại Việt Nam. Một trong những biện pháp quan trọng là quý ngài phải tìm cách mau chân rút chân ra khỏi vòng vây quốc doanh đang chụp lên đầu nhiều nhà lãnh đạo trong Giáo hội. Muốn thế, quý ngài phải trở về sống với tâm đạo, sống với nền tu đức vững chãi, trong đó đời sống cầu nguyện và tận hiệp với Chúa là chính yếu, là nền tảng. Vận mệnh của Giáo hội và Đất nước đang nằm trong tầm tay và ý chí của quý ngài có muốn trở lại như thế không? Lối sống nào cũng đều phải trả giá cả. Quý ngài muốn trả giá như Chúa Giêsu hay như Giuđa? Không có con đường thứ ba dành cho quý ngài là những người đã được Chúa Giêsu và Giáo hội tấn phong và ban cho đủ mọi thứ quyền để chăn dắt đoàn dân của Ngài tiến về miền Đất Hứa.

* Phản đối là điều tốt, nhưng chuyển hoá còn tốt hơn
Phần thứ hai của cuốn sách nổi danh “God’ s Politics” đứng đầu danh sách bán chạy nhất suốt 8 tuần lễ tại Hoa Kỳ của Jim Wallis mang tựa đề: "Bước chân ra khỏi nền chính trị càm ràm” (politics of complaint), bắt đầu với chương sách đề cập về “Phản đối là điều tốt; Chuyển đổi còn thiện hảo hơn.” Nội dung chương sách bàn về việc ông đề nghị một chương trình sáu điểm thay thế cho quyết định đánh chiếm Iraq của chính quyền Tổng thống Bush. Chương trình ông đề nghị đưa ra hơi trễ. Và từ đây ông rút ra được những bài học quan trọng.

Bài học đầu tiên ông ghi nhận được chính là: Nói “không” là điều tốt, nhưng nếu đưa ra được điều chuyển hoá còn tốt hơn thế. Phản kháng chưa đủ, cần thiết phải đưa ra một phương thức hoán đổi thiện hảo hơn. Kế hoạch ông và các nhà lãnh đạo tôn giáo đưa ra muộn màng với thời điểm.

Bài học thứ hai chính là: Thời điểm khó khăn và đen tối nhất đích thị là thời điểm chúng ta phải ôm ấp và nuôi dưỡng các mối giây liên hệ, nhắc nhớ cho chúng ta rằng quà tặng đời sống rất quý trọng và thánh thiện. Từ đây chúng ta mới đánh giá chính xác được thế nào là chiến tranh và hòa bình, công bình và bất công, giầu và nghèo.

Phản kháng là điều tương đối dễ, nhưng đưa ra các chuyển đổi, hoán đổi, biến đổi đòi hỏi nhiều thách thức và công lao hơn phản đối. Chuyển hoá đòi hỏi chúng ta phải làm việc nhiều hơn, sáng tạo hơn và gan liều hơn. Mục tiêu của việc phản kháng hữu hiệu và biến đổi cần phải soi chiếu cho xã hội nhìn thấy nhu cầu phải thay đổi, phải cải tiến. Nói cách khác, phản kháng cần phải đi theo hướng xây dựng để đạt tới kiến tạo thành công hơn là phá hủy. Phản kháng không phải là một loại chính trị càm ràm, nhưng chính yếu phải chứng tỏ được cả hai lãnh vực biến đổi cá nhân và xã hội. Làm thế nào phản kháng thôi thúc và mời gọi mọi người cống hiến sức lực và đời sống của họ cho một điều gì đó cao cả hơn chính họ. Sức mạnh của phản kháng không phải là sự giận dữ, nhưng chính yếu là lời mời gọi. Như vậy những điều phản kháng xây dựng và sáng chiếu này là những gì khiến mọi người cần phải đưa ra bàn thảo để tìm ra giải pháp biến đổi.

Những người phản kháng phải là những người đem ra được những điều hứa hẹn, những triển vọng tốt đẹp hơn. Những gì họ phản đối không phải chỉ là phản bác các điều sai trái, nhưng hơn thế họ phải giúp đỡ tìm ra những thay đổi tốt đẹp hơn. Họ cống hiến cho xã hội một tầm nhìn mới, một viễn ảnh mới cho tương lai. Đó là cách thức của các ngôn sứ đã thể hiện trong Kinh Thánh. Quý ngài khởi đầu bằng những phê phán, những lên án, nhưng lại kết thúc bằng những hy vọng biến đổi. Các ngôn sứ trong Kinh Thánh không bao giờ đơn thuần càm ràm, nhưng quý ngài đưa ra một viễn ảnh về một thế giới mới.

Theo Jim Wallis, yếu tố tâm linh, tu đức trong tất cả mọi sự phải trở thành trọng yếu, thách thức, nhất là đối với các nhà lãnh đạo tôn giáo. Gạt bỏ ra ngoài yếu tố tâm linh này, còn gì là mầu sắc của tôn giáo nữa. Khi đó các nhà là lãnh đạo tôn giáo không còn mang theo trong mình trái tim tâm đạo, trái tim thiên linh, lúc đó chiếc áo tu trì trở thành kịch cỡm, giả hình, gian dối, che đậy, ghê tởm. Nếu không nhìn ra vẻ thánh thiện trong đời sống, trong mỗi con người, và bao trùm mọi cố gắng phải tranh đấu cho công bình và thái hòa, quả thực các nhà lãnh đạo tôn giáo của chúng ta đã và đang đánh mất chính nghĩa và đã bị tha hóa rồi. Quý ngài không còn là những nhà lãnh đạo của Vương quốc Thiên Linh, nhưng là các đồ đệ của vương quốc trần gian. Chúa Giêsu trước khi trao quyền lãnh đạo Giáo hội cho Phêrô, Ngài đã đòi ông phải xác tín ba lần là ông phải đặt tình yêu thiên linh lên trên hết mọi sự.

Chỉ có những ai ôm ấp nền thần học và tu đức nghiêm chỉnh mới có thể đích thực được gọi là nhà lãnh đạo của Chúa Kitô và Giáo hội của Ngài, ngoài ra chỉ là những nhà lãnh đạo được Giáo hội thuê mướn, làm công. Nhiều tu sĩ và các nhà lãnh đạo tôn giáo ngày nay tại Việt Nam chạy theo con đường làm công, thuê mướn, với sự chấp thuận của bọn ma vương CS. Không phải không có một số vị vận động, chạy chọt cả với giáo quyền và chính quyền để được leo lên chức giám mục. Không phải không có phe nhóm để được thăng quan tiến chức. Những ai không được lòng nhóm linh mục quốc doanh, dù có đạo đức và tài năng cũng khó có thể ngoi lên được chức vụ nào “coi được.”

Mỗi chúng ta, nhất là những nhà lãnh đạo phải nhìn ra được những ai bị đời bỏ quên, ruồng rẫy, chà đạp chính là những người đang mang hình ảnh Chúa Kitô và có một giá trị linh thánh để chúng ta đến yêu thương và phục vụ Ngài ở đó, nhất là những ai đang là nạn nhân của những kẻ đàn áp hiện nay. Chúng ta hãy nhớ rằng đây là bổn phận, là trách vụ của tôn giáo và chúng ta phải tuân hành giới luật yêu thương của Ngài. Chúng ta phải vâng lời Ngài. Ngài hiện diện đặc biệt nơi các nạn nhân khốn khổ này khi Ngài công bố: “Những gì anh em làm cho một người rốt bét này, chính là anh em làm cho Ta.”

Trước hoàn cảnh tang thương của các đồng bào khiếu kiện vừa qua, tôi biết nhiều vị giám mục đạo đức và có tư cách muốn đến thăm hỏi và giúp đỡ, nhưng rồi nằm trong vòng kìm kẹp của đám quốc doanh và tay sai của chúng, quý ngài

“cũng liều nhắm mắt đưa chân,
để xem Con Tạo (Thiên Chúa) xoay vần đến đâu!”
(Nguyễn Du)

hơn là vâng lời Thiên Chúa. Vì chức tước, vì địa vị, vì quyền lợi, vì an thân, quý ngài đã đi nghịch đường với các Thánh Tông đồ: “Nghe lời các ông hơn là nghe lời Thiên Chúa, xin hỏi: trước mặt Thiên Chúa, điều ấy có phải lẽ không? (Cv 4:18)

Chúng ta không thể thỏa mãn với những đơn thuần phản đối hoặc phàn nàn trước những việc làm sai trái của các cấp lãnh đạo chúng ta. Hay hơn thế, chúng ta phải làm việc vất vả hơn, sáng tạo hơn, cầu nguyện nhiều hơn để đưa ra những viễn ảnh mới, những công việc có tính chất ngôn sứ khai đường, có kế hoạch phù hợp cho một giai đoạn mới, một thời đại mới của kỷ nguyên 21, chứ không luẩn quẩn với tầm hiểu biết và kiến thức có nhiều phần lỗi thời, lạc hậu của các kỷ nguyên trước đây. Chúng ta phải chứng tỏ chúng ta có khả năng cống hiến những hoán đổi thiện hảo hơn, hữu hiệu hơn. Ngoài những kiến thức, những kỹ thuật của thời mới, điều quan trọng hơn hết là chúng ta phải trở về học hỏi Kinh Thánh, đó là một kho tàng minh triết luôn luôn mới mẻ và phong phú, không bao giờ chúng ta khai quật được hết các lẽ minh triết tại đây. Chính Thánh Thần Chúa sẽ chỉ dẫn cho chúng ta tại kho tàng vĩ đại này. Công đồng Vaticanô II cũng là một kho tàng vĩ đại Thánh Thần Chúa hướng dẫn Giáo hội ban bố cho chính mình và thế giới đường lối tiến lên. Không dựa vào những nguồn lực siêu việt và trổi vượt này, quả thực nền chính trị càm ràm sẽ trở thành vô vọng và tai họa.

Một số nhà lãnh đạo Công giáo, một số cây viết gồm có giáo sĩ và giáo dân chỉ đi theo hướng càm ràm, chữa tội, vuốt mặt và nguyền rủa những ai phản đối mình, hầu như đều không hiểu ra được thiện tâm của những người đối nghịch với mình. Đã có những lần chúng tôi đưa ra đề nghị cho linh mục Trần Công Nghị đề nhờ cái loa Vietcatholic chuyển đến mọi người thiện chí của chúng tôi muốn các nhà lãnh đạo hãy tìm ra những khu đất đứng chung để mọi người đều có thể đến gặp mặt nhau và đối thoại, để tìm ra lối thoát cho những bế tắc càng ngày càng đè nặng lên Giáo hội, nhưng những đề nghị của chúng tôi và của biết bao người thiện chí khác gửi kiến nghị lên các giám mục, tất cả hầu như đều không nhận được câu trả lời.

Đã đến thời điểm các nhà lãnh đạo của chúng ta đã đi theo truyền thống giáo sĩ trị và chụp mũ, cần phải hướng đến những viễn ảnh mới, tầm nhìn mới để đem đến những hoán đổi mới cho Giáo hội và Đất nước. Các nhà lãnh đạo của chúng ta thay vì đi theo đường lối cai trị loại trừ những ai bất đồng quan điểm với mình, xin quý ngài hãy quy tụ được mọi thành phần Dân Chúa, nhất là thành phần giáo dân có nhiều kiến thức và khả năng trong các lãnh vực trần thế hơn quý ngài. Họ là tài nguyên của Giáo hội đã từng bị bỏ hoang và phung phí trong suốt quá trình vừa qua. Xin đừng coi họ như những con người chống đối, phá hoại, nhưng hãy nhìn nơi họ là những con người dám hy sinh quả cảm cho chính nghĩa Giáo hội và Đất nước, chứ không phải là những người cầu vinh, tức những người chỉ làm được công việc bợ đỡ, ton hót, phỉnh gạt và loại trừ những ai có thực tài đức hơn mình và công chính hơn mình.

Xin quý ngài hãy quan tâm nhiều hơn đến một đường lối cai trị nhắm tới hoán đổi, canh tân, đổi mới nhiều hơn, vì kể từ nay Giáo hội càng ngày càng phải đương đầu với muôn ngàn thử thách, khó khăn và chống đối. Chính nền chính trị chuyển hoá này, sẽ mang đến nghị lực và nhiều khả năng có thể hóa giải được nhiều chống đối và giam hãm Giáo hội. Không thay đổi kịp thời, Giáo hội sẽ càng ngày sẽ bị đẩy lui vào thế thụ động, thế bị tấn cống, thế bị co cụm, thế nằm ngoài vòng đấu tranh cho công ích của dân tộc. Lúc đó làm sao quý ngài và các tay chân của quý ngài cứ lẽo đẽo đi theo sau cải chính hết tin này đến tin khác, hết đỡ đòn này đến đòn khác, hết minh oan tội này đến tội khác, hết chụp mũ người này đến người khác.

Tiến về phía trước với tầm nhìn lạc quan, với viễn ảnh tươi mới sẽ đem lại lợi ích và lợi thế cho Giáo hội hơn là vẫn dậm chân tại chỗ để trở thành nạn nhân của các dư luận lên án Giáo hội bợ đỡ chính quyền CS như hiện nay, để đem tai họa đến cho dân đen. Không còn con đường nào thiện hảo và hữu hiệu hơn là trở về con đường các ngôn sứ đã bước đi trong Kinh Thánh. Trước tiên Quý Ngài lên tiếng chỉ trích các bất công xã hội, nhưng sau đó quý Ngài đưa ra một mô hình xã hội mới không những có thể thi hành được, nhưng hơn thế, đó là lời hứa, là giao ước của Thiên Chúa.

Làm thế nào quý ngài trở thành hiện thân của Chúa Giêsu Thánh Thể, không phải chỉ bên bàn thánh trong giáo đường, nhưng là Chúa Giêsu của đường về Emmau khích lệ các môn đệ bạc nhược, đào tẩu; trong quán trọ Emmau bẻ bánh cho các ông ăn; trên bờ bồ Tibêria nướng cá và bánh cho các ông ăn điểm tâm? Hàng giáo phẩm của chúng ta cần thay đổi nhãn quan về Thánh Thể, thay vì chỉ chú hết tâm vào nghi thức truyền phép Thánh Thể trên bàn thờ và thờ phượng Ngài ở đó, quý ngài cần phải mang theo Chúa Giêsu Thánh Thể của đường thập giá, của đồi Calvê, của nẻo đường và quán trọ Emmau, trong phòng Tiệc Ly để ban bình an và Thánh Thần cho các môn đệ…, vào đời sống, vào lối sống, vào mục vụ của mình. Mẹ Têrêsa và dòng Thừa sai Bác Ái đang là những người sống với Chúa Giêsu Thánh Thể thực tiễn và hữu hiệu nhất hiện nay trong Giáo hội. Không thể hiện được lối sống Thánh Thể và mục vụ Thánh Thể như thế, quả thực Giáo hội chúng ta sống theo hình thức, theo lý thuyết, theo thói quen và thật nghèo nàn sức sống Thần Khí. Giáo hội đang thua hơn là được giữa lòng dân tộc Việt Nam hôm nay.

* Kết Luận
Để kết luận cho bài viết này, thay vì trưng dẫn lời của một Ngôn sứ trong Kinh Thánh để minh họa cho những gì tôi vừa trình bầy, tôi xin gửi tới quý bạn đọc một tấm gương của một ngôn sứ thời đại: Mẹ Têrêsa Calcutta, một Phản chứng của thời đại. Mẹ là người sống Tin Mừng của Chúa Giêsu một cách thiết thực nhất và hiệu quả nhất, giữa một Giáo hội, nhiều người rao giảng Tin Mừng suông hơn là sống Tin Mừng và làm chứng tá cho Tin Mừng cứu độ. Sau đây là một phần trong cuốn “Mẹ Têrêsa, Sứ mệnh thiên linh” sắp được ấn hành.

Trong Lời Mở Đầu cuốn Mother Teresa, Essential Writings, Jean Maalouf nhắc lại nguyện ước của Mẹ Têrêsa xin tình nguyện làm cây bút chì nhỏ trong bàn tay Chúa và thực sự Chúa đã sử dụng đời sống của Mẹ để viết ra một cuốn Tin Mừng sống động trong thời đại chúng ta. Và chính khi để ánh sáng của Chúa chiếu sáng trong đời sống và hoạt động của Mẹ, Mẹ đã trở thành ánh sáng cho muôn dân.

Và quả thực giữa thời đại tiên tiến của chúng ta, Mẹ Têrêsa không đi rao giảng Tin Mừng như các nhà truyền giáo, hoặc đứng trên bục rao giảng Tin Mừng như các linh mục hay các mục sư, nhưng bằng đời sống và hoạt động thừa sai bác ái của Mẹ, Mẹ không còn phải là một người đi rao giảng Tin Mừng nữa, nhưng chính Mẹ được Chúa sử dụng trở thành cuốn Tin Mừng sống động cho mọi người, mọi tôn giáo, mọi dân tộc trên thế giới tìm đọc. Con người của thời đại hôm nay tin vào tiếng nói của đời sống hơn là tiếng nói rao giảng suông, tin vào chứng tá của cuộc đời hơn là những lời nói đơn điệu lý thuyết.

Mỗi thời đại Thiên Chúa ban hành một loại Kinh Thánh. Trong thời Cựu Ước, Ngài dùng các tổ phụ, các vua chúa, các tiên tri viết ra lịch sử dân Do Thái là Dân riêng của Ngài và các giáo huấn Ngài dậy dỗ. Vào thời Tân Ước, Ngài sử dụng chính Người Con yêu quý của Ngài và các môn đệ viết lên cuốn Tin Mừng cho thế giới. Và hai ngàn năm sau, vào thời đại tiên tiến của chúng ta, Ngài sử dụng Mẹ Têrêsa viết cuốn Tin Mừng một cách sống động hơn bằng chính đời sống thánh thiện và các hoạt động bác ái của Mẹ. Cuốn Tin Mừng mới này không còn nằm im lìm trong sách báo, trong thư viện, trong nhà thờ, trong những lời rao giảng suông, nhưng trở thành sống động khi đi vào các hẻm hóc của cuộc sống, đi vào các nẻo đường khắp năm châu bằng những bước chân thừa sai bác ái của Mẹ, của các nữ tu Dòng Thừa Sai Bác Ái và của các cộng sự viên thuộc nhiều quốc tịch trên thế giới. Chính những bước chân thừa sai nhỏ bé này đã biến đổi tầm nhìn của thế giới về đạo đức, về nhân phẩm con người, về công bình xã hội và về hoà bình thế giới.

Hoàng Quý

LỜI KÊU GỌI THAM GIA HOẠT ĐỘNG NHÂN QUYỀN VÀ ỦNG HỘ QUYỀN BIỂU TÌNH ĐÒI QUYỀN LỢI CHÍNH ĐÁNG CỦA NGƯỜI DÂN

ỦY BAN NHÂN QUYỀN VIỆT NAM
THE COMMITTEE FOR HUMAN RIGHTS IN VIETNAM
P.O BOX 648 BƯU ĐIỆN BỜ HỒ, HÀ NỘI, VIỆT NAM

Email: humanrightsvn@gmail.com
www.humanrightsvn.blogspot.com


Hà nội, ngày 20 tháng 7 năm 2007

LỜI KÊU GỌI THAM GIA HOẠT ĐỘNG NHÂN QUYỀN VÀ ỦNG HỘ QUYỀN BIỂU TÌNH ĐÒI QUYỀN LỢI CHÍNH ĐÁNG CỦA NGƯỜI DÂN

Kính thưa toàn thể đồng bào cùng anh chị em yêu chuộng tự do dân chủ nhân quyền trong và ngoài nước!

Năm 2006 là một năm hết sức thuận lợi cho việc ra đời các tổ chức, đoàn thể độc lập để gióng lên tiếng nói đòi hỏi tự do dân chủ nhân quyền trước tình hình tồi tệ của đất nước. Với sự nỗ lực của các anh chị em dân chủ trong và ngoài nước, Uỷ Ban Nhân Quyền Việt Nam (The Committee For Human Rights In Viet Nam) gọi tắt là CHRV, đã được tuyên bố thành lập vào ngày 10/12/2006 trong hoàn cảnh thuận lợi của xu thế phong trào dân chủ dâng cao, nhà cầm quyền Việt Nam mặc dù rất muốn đàn áp trù dập, nhưng trong năm 2006 họ đã phải nhẫn nại để nhằm đạt được những tính tóan riêng cho họ. An ninh cộng sản nắm bắt được ý định cho nên đã triệu tập thẩm vấn nhiều lần luật sư Nguyễn Văn Đài và các anh chị em tham gia để nhằm ngăn cản sự ra đời của UBNQVN. Tuy nhiên UBNQVN vẫn ra đời theo như mong đợi, trong Bản tuyên bố thành lập ngày 10/12/2006, UBNQVN được thành lập nhằm tranh đấu đòi hỏi những nhân quyền cơ bản của người dân Việt Nam theo như Tuyên Ngôn Quốc Tế Về Nhân Quyền (10/12/1948) và các Công Ước Quốc Tế về Nhân Quyền (1966), mà VN đã ký kết tôn trọng và thực thi. Mục tiêu và nhiệm vụ của UBNQVN rất rõ ràng là tuyên truyền quảng bá về nhân quyền cho mọi người dân Việt Nam, theo dõi về tình trạng nhân quyền của Việt Nam, lên tiếng bênh vực cho công dân Việt Nam khi các nhân quyền của họ bị vi phạm, hợp tác quốc tế trong việc bảo vệ nhân quyền. Trong bản tuyên bố thành lập cũng nói rằng UBNQVN sẽ hợp tác chặt chẽ với tất cả các tổ chức đoàn thể độc lập có cùng mục tiêu trong việc bảo vệ nhân quyền.

Đầu năm 2007 đến nay, nhà cầm quyền Việt Nam đã ra tay đàn áp nhiều cá nhân và tổ chức đoàn thể độc lập một cách khốc liệt, mà tổ chức Human Rights Watch đánh giá là cuộc đàn áp tồi tệ nhất đối với những người bất đồng chính kiến ôn hoà trong 20 năm qua ở Việt Nam. UBNQVN cũng không tránh khỏi được sự đàn áp đó với những tổn thất nặng nề: luật sư Nguyễn Văn Đài, thành viên sáng lập và điều hành UBNQVN đã bị nhà cầm quyền Việt Nam bắt giam, kết án phi pháp bất chấp sự chỉ trích của công luận thế giới văn minh tiến bộ, một số thành viên khác của UBNQVN cũng bị sách nhiễu, truy bức phải trốn tránh, phân tán để tránh thêm tổn thất. Trong bối cảnh hiện nay, để đảm bảo mục tiêu và nhiệm vụ, hoạt động của UBNQVN, chúng tôi mong mỏi tha thiết kêu gọi những anh chị em yêu chuộng tự do dân chủ nhân quyền trong và ngoài nước, đặc biệt là các bạn thanh niên, sinh viên trẻ hãy nhiệt tình tham gia hoạt động, hợp tác với UBNQVN để xây dựng 1 mạng lưới thông tin và tranh đấu nhân quyền rộng lớn chuyên hoạt động bảo vệ nhân quyền cho toàn thể người dân Việt Nam, mọi liên lạc tạm thời xin gửi về địa chỉ email humanrightsvn@gmail.com Các bạn thanh niên, sinh viên trẻ luôn là rường cột của nước nhà, những chủ nhân tương lai của đất nước, vậy mỗi chúng ta hãy đóng góp một phần sức lực nhỏ bé của mình để hầu mong cho đất nước Việt Nam chúng ta sớm có được tự do dân chủ nhân quyền đích thực, đó cũng là trông đợi của toàn thể nhân dân Việt Nam và loài người tiến bộ!

Nhân đây UBNQVN lên tiếng ủng hộ, cổ võ cho các hoạt động biểu tình ôn hoà của tất cả mọi người dân Việt Nam trong cũng như ngoài nước, thực thi một trong các nhân quyền cơ bản nhằm đòi các quyền lợi chính đáng cho người dân Việt Nam trong nước lâu nay đã bị nhà cầm quyền Việt Nam dùng mọi thủ đoạn để tước đoạt.

Chúng tôi lên tiếng ủng hộ mạnh mẽ cho cuộc biểu tình ôn hoà đang diễn ra của nhân dân bị oan ức ở các tỉnh phía nam trước trụ sở văn phòng quốc hội 2, đồng thời lên tiếng tố cáo những hành vi vi phạm nhân quyền nghiêm trọng của các cấp chính quyền của nhà cầm quyền Việt Nam như là khoá trái cửa nhà vệ sinh công cộng, ngăn cản không cho bà con nhận tiếp tế đồ ăn nước uống, thậm chí còn hành hung đánh đập gây thương tích cho người dân, quay phim chụp ảnh đoàn biểu tình, cho công an mật vụ theo dõi, thẩm vấn một số dân oan. Chúng tôi yêu cầu nhà cầm quyền Việt Nam phải chấm dứt ngay những hành vi vi phạm nhân quyền trên và hãy thực tâm giải quyết thoả đáng những đòi hỏi phải trả lại cho người dân oan những đất đai tài sản của họ đã bị các quan chức cộng sản ở địa phương cướp đoạt từ hàng chục năm qua.

Chúng tôi hoàn toàn đồng tình và ủng hộ nhiệt liệt các tổ chức đoàn thể độc lập đã lên tiếng kịp thời, hỗ trợ cho người dân oan đang trong tình cảnh màn trời chiếu đất về tinh thần cũng như vật chất, như Tâm thư của Liên Minh Dân Chủ Nhân Quyền kêu gọi ủng hộ dân oan, cá nhân kỹ sư Đỗ Nam Hải đã gửi tặng bà con dân oan một số tiền, sự lên tiếng ủng hộ dân oan của Hiệp Hội Đoàn Kết Công Nông Việt Nam, của Nhóm Người Việt Nam Yêu Nước, đặc biệt gần đây nhất là chuyến viếng thăm và phát biểu, tặng quà cho dân oan của Đại lão Hoà Thượng Thích Quảng Độ và phái đoàn Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, cũng như sự lên tiếng hỗ trợ tinh thần, vật chất của các tổ chức dân chủ khác ở trong và ngoài nước, sự đưa tin kịp thời của các hãng thông tấn báo chí quốc tế như BBC, VOA, RFA, AP, Reuters… trái ngược với sự bịt mắt, bịt tai có tính toán của nhà cầm quyền Việt Nam, chỉ đạo cho hơn 600 tờ báo giấy, 200 tờ báo điện tử, truyền thanh truyền hình của nhà nước hoàn toàn im bặt, không một tổ chức "nhân dân" nào hay một đại biểu quốc hội nào của nhà nước lên tiếng bảo vệ quyền lợi cho người dân mà họ đang là đại diện hay đoái hoài đến thảm cảnh của người dân oan khiếu kiện trước trụ sở văn phòng quốc hội 2 hiện nay. Đồng thời chúng tôi lên tiếng phản đối mạnh mẽ việc nhà cầm quyền Việt nam sử dụng vũ lực công an bằng những phương tiện thiết bị đàn áp nặng nề như dùi cui điện, xả hơi cay…vào những người dân oan khổ sở cùng đường lầm than cơ cực không có một tấc sắt trong tay nhằm giải tán đoàn người biểu tình. Những hành vi đàn áp dân oan của nhà cầm quyền Việt Nam xảy ra từ lúc 22h00' ngày 18/07/2007 đến 00h30' ngày 19/07/2007 ngay trước trụ sở văn phòng quốc hội 2 cho thấy rằng họ có chủ trương bưng bít, che đậy trước dư luận, hành vi đàn áp này hoàn toàn đi ngược lại với ý chí và nguyện vọng của nhân dân, vi phạm nghiêm trọng các quyền cơ bản của người dân như tự do ngôn luận, tự do hội họp, tự do biểu tình…đã được ghi trong hiến pháp Việt Nam!

Ủy ban Nhân quyền Việt Nam tiếp tục lên án những vi phạm nhân quyền, lên án hành vi trấn áp, bắt bớ, bỏ tù những người bất đồng chính kiến, tranh đấu dân chủ nhân quyền tại Việt Nam nói trên và yêu cầu nhà cầm quyền Việt Nam phải trả tự do vô điều kiện cho các công dân hoàn toàn vô tội nói trên, chấm dứt ngay những phiên toà phi pháp, phi lý, phi chính nghĩa, chấm dứt ngay những hành động đàn áp tương tự trong tương lai. Uỷ ban Nhân quyền Việt Nam kêu gọi mỗi một người dân Việt Nam trong cũng như ngoài nước hãy là một hạt nhân bảo vệ nhân quyền vì chính tương lai của giống nòi, của dân tộc để Việt Nam để có thể sánh vai được với các quốc gia văn minh tiến bộ trên thế giới. Đồng thời kêu gọi cộng đồng quốc tế lên án những vi phạm nhân quyền của chính quyền cộng sản Việt Nam và lên tiếng bảo vệ cho những người vận động dân chủ , hoạt động tôn giáo và nhân quyền một cách ôn hoà, bất bạo động ở Việt Nam.

Ủy Ban Nhân Quyền Việt Nam
Hà nội, ngày 20 tháng 07 năm 2007.

____________________________
humanrightsvn@gmail.com
www.humanrightsvn.blogspot.com