Hiển thị các bài đăng có nhãn Người Việt Hải Ngoại. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Người Việt Hải Ngoại. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 23 tháng 7, 2007

Nam Cali biểu tình phản đối CSVN đàn áp dân oan & phát biểu của LM Phan Văn Lợi từ Việt Nam

Hàng trăm đồng hương người Việt đã cùng các bạn trẻ thắp nến cầu nguyện cho những người dân đi khiếu kiện ở trong nước bị cộng sản đàn áp dã man. (Hình: Nguyên Huy/Người Việt)

Quang cảnh cuộc biểu tình phản đối CSVN đàn áp người dân đi khiếu kiện. (Hình: Nguyên Huy/Người Việt)

WESTMINSTER, California (NV) - Hàng trăm đồng hương người Việt ở Nam California và các tổ chức trẻ, Tổng Hội Sinh Viên Việt Nam Nam Cali và Ðoàn Thanh Niên Phan Bội Châu, đã liên tiếp tổ chức những buổi biểu tình, thắp nến cầu nguyện suốt hai ngày cuối tuần qua tại Little saigon để cực lực phản đối nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam trong nước đã cho công an đàn áp bắt bớ thô bạo những người dân oan đi khiếu kiện ở Văn Phòng Quốc Hội 2 tại Sài Gòn.

Vào chiều tối hôm Thứ Bảy 21 Tháng Bảy, trong bãi đậu xe đối diện Phước Lộc Thọ ngay trung khu Little Saigon, các bạn trẻ trong ban tổ chức đã phổ biến một tâm thư của một bạn trẻ trong nước, anh Trần Văn Hải vừa gửi ra cho anh chị em. Bức tâm thư đã kể lại anh được chứng kiến cảnh công an cộng sản đàn áp đồng bào đi khiếu kiện bằng một lực lượng hùng hậu gồm 8 xe cứu thương cảnh sát, 20 xe cảnh sát đồng phục, 10 xe cảnh sát chống biểu tình và hàng chục mô tô cảnh sát giao thông, 8 đèn cao áp tập trung vào đám người dân thấp cổ bé miệng cùng với những vòi rồng phun nước, cộng với roi điện và lựu đan cay.

Cuộc đàn áp rất thô bạo diễn ra từ lúc 23 giờ 20 phút đến 23 giờ 45 phút đêm 18 Tháng Bảy đã dẹp tan hàng ngàn người dân các tỉnh đi kêu oan khiếu kiện suốt 26 ngày qua vì bị cán bộ, chức quyền trong đảng và nhà nước cộng sản đã cướp đất đai, ruộng vườn khiến người dân không còn nơi sinh sống làm ăn.

Bức tâm thư được các bạn trẻ đọc lên đã biến cuộc thắp nến cầu nguyện thành cuộc biểu tình tuần hành trong bãi đậu xe. Lúc này, đồng hương các nơi đã kéo đến khá đông ước tới gần 500 người. Tất cả đã theo lời Hòa Thượng Thích Nguyên Trí quây thành hai vòng tròn lớn, vòng trong gồm các bạn trẻ, vòng ngoài là đồng hương. Mọi người đều thắp lên ngọn nến trao gửi tâm tư vào những lời cầu nguyện được Hòa Thượng Thích Nguyên Trí cùng các vị trong Hội Ðồng Liên Tôn đọc những lời cầu nguyện xin Trời Phật, các đấng tối cao phù hộ độ trì cho những người dân lành đã mất đất đai sinh sống mà còn bị đàn áp trù dập thô bạo. Ðồng thời cũng cầu nguyện cho những tiếng nói dân chủ ở trong nước trong phong trào 8406 vẫn cứ cất cao hơn nữa.

Trong dịp này, các bạn trẻ đã cùng nhau tìm hiểu về chính sách đất đai của cộng sản và 8 đại diện Tổng Hội Sinh Viên cùng Ðoàn Thanh Niên Phan Bội Châu đã thay nhau đọc bằng hai thứ ngôn ngữ Anh-Việt một bài viết về chính sách ăn cướp này của cộng sản do chính các bạn trẻ đã tìm hiểu suy tầm được.

Các tổ chức trẻ cũng bày một bàn để đồng hương viết lên những ý kiến chia sẻ thương đau cùng đồng bào là dân oan đi khiếu kiện ở trong nước đã bị cộng sản đàn áp tàn bạo. Những ý kiến được viết trên những tấm giấy nhỏ và những tấm giấy này Ðoàn Thanh Niên Phan Bội Châu sẽ gửi về trong nước tới gia đình các dân oan đi khiếu kiện. Theo một bạn trong đoàn cho biết thì Ðoàn Thanh Niên Phan Bội Châu đã có được một số lớn các địa chỉ những người dân đi khiếu kiện này.

Vào trưa hôm sau, Chủ Nhật 22 Tháng Bảy, Liên Ủy Ban Chống Cộng Sản đã tổ chức cuộc biểu tình cũng với mục đích trên. Khoảng 300 người đã đến tham dự. Năm vị dân cử là Tạ Ðức Trí, Andy Quách, Sergio Contreras, Nguyễn Quang Trung và Andrew Nguyễn cũng có mặt và lên án mạnh mẽ sự đàn áp người dân của chính quyền CSVN và tuyên bố sẽ đứng chung hàng ngũ đấu tranh cùng cộng đồng người Việt.

Nhà thơ Nguyễn Chí Thiện, một thành viên trong Liên Ủy Ban Chống Cộng Sản trong dịp này có nhận định rằng: “Sự yểm trợ của cộng đồng hải ngoại với những phong trào tranh đấu ở trong nước là vô cùng quan trọng nên bọn cộng sản nằm vùng đã được lệnh gia tăng sự phá hoại và quấy rối, chia rẽ. Chúng ta không chống sự tự do ngôn luận mà chúng ta chống sự phá hoại, quấy rối của tay sai cộng sản”.

Trong cuộc biểu tình này, tiếng nói của Linh Mục Phan Văn Lợi từ trong nước gửi ra hải ngoại cũng đã được phát lên. Linh mục cũng đã thuật lại cuộc đàn áp có máu đổ đã diễn ra với người dân đi khiếu kiện. Linh mục coi việc này như một “Thiên An Môn Việt Nam”.

Vào lúc khai mạc, có một số người đã la to những khẩu hiệu riêng rẽ không nằm trong ban tổ chức khiến trật tự có hơi xáo động nhưng đã được ban tổ chức đến giải quyết.

Nhiều người tham dự cuộc biểu tình đã đề nghị Liên Ủy Ban Chống Cộng nên có thái độ với những người như Nguyễn Cao Kỳ và một số thương gia tham dự bữa tiệc của Nguyễn Minh Triết. Ông Phan Kỳ Nhơn đã thay mặt liên ủy ban hứa rằng: “Chúng ta sẽ giải quyết dần dần trong tinh thần tôn trọng luật pháp và trong sự kiện toàn chắc thắng. Cuộc đấu tranh của chúng ta không chỉ là một ngày, một buổi mà sẽ kiên trì cho đến khi quét sạch được những kẻ cam tâm làm tay sai cho cộng sản, phá hoại thế đoàn kết của cộng đồng và phản bội lại cộng đồng mà sự thành đạt của họ đã từ cộng đồng mà ra”.

Mãi đến gần 2 giờ chiều cuộc biểu tình mới chấm dứt. (Nguyên Huy/Người Việt)




--------------------------------------------------------------------------------
Lời phát biểu của LM Phan Văn Lợi từ Việt Nam
nhân cuộc biểu tình phản đối CS đàn áp dân oan
của đồng bào ở Little Sài gòn ngày 22-07-2007

Kính thưa toàn thể đồng bào thân yêu,

Đảng Cộng sản VN đã mở đầu việc thực thi lời hứa nhân quyền sau chuyến Mỹ du của Nguyễn Minh Triết bằng cuộc đàn áp đẫm máu dân oan. Quốc hội CSVN khóa 12 đã mở đầu cho nhiệm kỳ của mình bằng việc đứng trơ mắt nhìn các đồng bào cử tri bị hành hạ như súc vật.

Đảng, nhà nước, quốc hội CSVN lại phạm thêm một tội ác đối với dân tộc. Cuộc cải cách ruộng đất hồi thứ hai đã đến đỉnh điểm. Nay không phải là những địa chủ, phú nông giàu có, nhưng là những nông dân nghèo khổ với mảnh ruộng nhỏ bé, với ngôi nhà thô sơ, với ước mơ đơn giản, nhưng chỉ một sáng một chiều bị đẩy ra lề đường, phải che mái lá cạnh ngôi nhà cũ của mình, phải mót lúa trên chính ruộng xưa của mình, phải ngửa tay xin ăn trước những ông chủ giờ đây đang vênh váo kiêu căng xây dựng cơ ngơi đồ sộ trên những mảnh đất cướp trắng của họ. Tưởng còn trống kêu oan, tưởng còn đèn trời soi xét, mấy ngàn nông dân và thị dân tay trắng đã kéo nhau đến tận nơi mang danh là “cơ quan quyền lực cao nhất nước”, xin gặp những kẻ gọi là “đại biểu nhân dân” vốn luôn ngoác mồm tự xưng là “của dân, do dân, vì dân” không chút ngượng miệng. Thế nhưng chỉ là một sự im lặng đến rợn người, một sự dửng dưng đến tê lòng, một sự phủi tay không thể ngờ nổi. Và rồi, sau 27 ngày với khí thế đấu tranh sôi sục, giữa bao mong mỏi và hỗ trợ của đồng bào trong lẫn ngoài nước, nhưng cũng trong vòng vây của lũ chó săn công cụ, sự im hơi lặng tiếng của đám bồi bút nô ngôn, một Thiên An Môn Việt Nam đã bùng nổ trong đêm 18 rạng ngày 19-7-2007.

Xe tăng đã nghiến nát những con đường bao quanh Văn phòng 2 Quốc hội CS. Hơi cay và nước vòi rồng đã tỏa khắp khu vực phường Phú Nhuận. Tiếng roi điện còn nghe vun vút trong không gian ở ngã ba Hồ Văn Huê. Tiếng thét gào của đoàn dân khiếu kiện vẫn vang dội khắp thành phố Sài gòn, lan cả Việt Nam và thấu đến Tiểu Sài gòn này. Máu đỏ của đồng bào vô tội còn vương trên cành cây kẽ lá đường Hoàng Văn Thụ, trôi theo làn nước tẩy uế của vòi rồng, chảy vào tận quả tim chúng ta và làm cho tâm hồn chúng ta sôi sục.

Vậy là sau cuộc trường chinh khiếu kiện mấy chục năm trời mòn chân mỏi gối từ Nam ra Bắc, từ đời ông sang đến đời cháu, vậy là sau cuộc biểu tình gan lỳ mấy chục ngày trời, trong đói khát giá lạnh, từ hy vọng sang vô vọng, mấy ngàn đồng bào thân yêu của chúng ta từ 19 tỉnh thành và 9 quận huyện đã phải trở nhà về giữa cơn tuyệt vọng, khói cay nơi mắt, vết thương trên người và niềm uất hận như muốn bùng nổ trong con tim. Giờ đây cuộc báo thù giáng xuống trên những con người chống bạo ngược bắt đầu khởi sự. Số phận bị trù dập, bị bắt nguội, bị thủ tiêu đang chờ đón dân oan, nhất là các lãnh đạo khiếu kiện, hướng dẫn biểu tình.

Kính thưa toàn thể đồng bào,
Thịt của thịt Việt Nam đã tơi tả tại Sài gòn, máu của máu Việt Nam đã tung tóe trước văn phòng Quốc hội CS. Chúng ta hôm nay gặp nhau là để biểu lộ tấm lòng hiệp thông chia sẻ, bày tỏ tâm tình mến thương gắn bó với đồng bào xấu số của chúng ta, là để tố cáo trước nhân dân Hoa Kỳ cái tập đoàn CS đầy tội ác, kết án trước hoàn vũ năm châu cái lũ cầm quyền CS lắm bạo hành. Nhưng không chỉ có thế. Chúng ta sẽ hun đúc quyết tâm, củng cố ý chí giải thể cho bằng được chế độ Cộng sản gian tà độc ác đang từng ngày tàn phá quê hương, hà hiếp dân lành, tiêu hủy sinh lực giống nòi và đẩy đất nước đến chỗ tuyệt diệt. Bởi vì bao lâu còn nó, nông dân sẽ chẳng được trả lại đất đai mà cả đồng bào cả nước cũng không được trả lại mọi nhân quyền.

Nguyện xin Ơn Trên và Hồn thiêng sông núi phù trợ chúng ta và cứu giúp dân oan lâm nạn. Xin cảm ơn toàn thể đồng bào đã lắng nghe.

Chúng tôi, linh mục Phêrô Phan Văn Lợi, đại diện Khối 8406 và nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền, phát biểu từ Huế, Việt Nam.

Lm Phan Văn Lợi

Thứ Bảy, 21 tháng 7, 2007

Các địa chỉ muốn biết để đóng góp tài chánh giúp dân oan khiếu kiện Việt Nam

Thượng tọa Thích Không Tánh,
Tổng vụ trưởng Tổng vụ Từ thiện Xã hội
thuộc Viện Hóa Ðạo Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất
Xin đề tên Phan Ngọc Ân (thế danh của TT. Thích Không Tánh) và gởi về địa chỉ
153 Lương Ðình Của, phường An Khánh, quận 2,
Sài Gòn, Việt Nam.


Linh mục Chân Tín, Dòng Chúa Cứu Thế
Xin đề tên thật của Linh mục là Nguyễn Tín và gởi về địa chỉ
38 Kỳ Ðồng, phường 9, quận 3,
Sài Gòn, Việt Nam.


Radio Hoa Mai
PO Box 842064
Houston, TX 77284-2064
Phone: 713 849 3536
Email: radio@hoamai.org
(xin ghi rõ giúp dân oan khiếu kiện - support Dan-Oan)


Diễn Ðàn Paltalk Tiếng Nói Tự Do Của Người Dân Việt Nam
http://www.tudongonluanonline.com/index.asp
Mục Quỹ Ðấu Tranh-Xã Hội, cột bên phải có các địa chỉ
để quý vị gởi về
hoặc vào trang nhà
http://www.documentop.net.tf


Diễn Ðàn Paltalk Tiếng Nói Tự Do Dân Chủ Cho Việt Nam
P.O. Box 459, SUTHERLAND, NSW 1499, Australia
(xin ghi rõ giúp dân oan khiếu kiện)
hoặc có thể bấm vào gởi qua hệ thống PayPal ở cột
bên trái mục Ủng Hộ Tài Chánh - Ðóng góp giúp Dân Oan Khiếu Kiện
của trang nhà http://tiengnoitudodanchu.org


Khi nào nhận được thêm những địa chỉ tin cậy thuận tiện cho nơi cư ngụ của quý vị, chúng tôi sẽ cập nhật ở trang này.

Billboard tấm hình Bịt Miệng được dựng lên tại Oakland


ỦY BAN BILLBOARD DÂN CHỦ

THÔNG BÁO

Ủy Ban Billboard Dân Chủ trân trọng thông báo: Vào sáng thứ Năm 19-7-2007, tấm Billboard Dân Chủ với tấm hình Linh mục Nguyễn Văn Lý bị bịt miệng và hàng chữ Freedom For Vietnam Now đã được dựng lên tại Oakland.

Tấm Billboard này được đặt tại xa lộ 880 là xa lộ chính của thành phố, từ phi trường Quốc tế Oakland đi về downown vừa qua Exit Broadway chúng ta sẽ thấy Billboard bên tay trái. Mỗi ngày hàng trăm ngàn xe cô lưu thông qua lại sẽ nhìn thấy rõ tấm Billboard này.

Tấm Billboard cực lớn này cùng kích thước 14” cao và 48” dài với tấm Billboard Dân Chủ tại Exit McKee trên xa lộ 101 tại San Jose vừa qua.

Đây là tấm Billboard thứ hai của cộng đồng VN tại Bắc Cali thực hiện sau tấm Billboard thứ nhất được dựng lên tại San Jose vào ngày 7-6-2007 vừa qua.

Mọi ý kiến liên quan đến tấm Billboard Dân Chủ này, xin quý vị vui lòng liên lạc:

Nguyễn Ngọc Tiên (408) 242-4056

Huỳnh Lương Thiện (415) 720-5247

Nguyễn Khắc Chương (510) 499-5823.

Thứ Tư, 18 tháng 7, 2007

New York: Kêu gọi biểu tình trước Liên Hiệp Quốc ngày Thứ Sáu 20.7.07 để báo động cùng quốc tế về tình trạng dân oan

THÔNG BÁO KHẨN
của Ủy Ban Phối Hợp Đấu Tranh Hỗ Trợ Cuộc Biểu Tình của Dân Oan

Cuộc Biểu Tình của Dân Oan trước tòa nhà Quốc Hội 2 đã kéo dài đến ngày thứ 24 và lên đến cả ngàn người cũng như càng ngày càng đông thêm.

Cộng Đồng người Việt hải ngoại không thể để mặc đồng bào tranh đấu trong cô đơn, lại càng không thể để cuộc biểu tình hiếm hoi này bị dập tắt, do đó bổn phận của chúng ta là yểm trợ tinh thần và vật chất. Người dân quốc nội sẽ an lòng, quyết chí đấu tranh khi biết được có sự hỗ trợ của cộng đồng Việt hải ngoại và dư luận quốc tế.

Chúng tôi, Ủy Ban Phối Hợp Đấu Tranh Hỗ Trợ Cuộc Biểu tình của Dân Oan, khẩn thiết kêu gọi các Cộng Đồng Người Việt vùng Đông Bắc Hoa Kỳ và khắp nơi, các đoàn thể, hội đoàn, hiệp hội đấu tranh cùng phối hợp với chúng tôi để vận động dư luận quốc tế, điển hình là cơ quan Liên Hiệp Quốc, Hội Hồng Thập Tự quốc tế và các cơ quan Nhân Quyền quốc tế để họ biết đến tình trạng hiện nay tại VN và gióng tiếng nói yểm trợ chúng ta trong tình thế sôi động này, ngõ hầu chế độ Cộng Sản Hà Nội không dám đàn áp, bắt bớ người dân với ý đồ phá vỡ cuộc biểu tình của Dân Oan.

Xin quý vị tham gia cùng với chúng tôi thực hiện cuộc biểu tình trước cơ quan Liên Hiệp Quốc tại New York vào thứ Sáu ngày 3 tháng Tám, 2007 từ 11 giờ sáng đến 2 giờ chiều. Chúng tôi đang tiếp xúc với cơ quan Liện Hiệp Quốc để thành lập một phái đoàn vào gặp Cao Uỷ Liên Hiệp Quốc đệ trình thỉnh nguyện thư yêu cầu họ cứu xét việc chế độ Cộng Sản vi phạm nhân quyền tại Việt Nam và cướp đất đai của người dân.

Trân trọng
Làm tại New York ngày 16 tháng 7, 2007

Nguyễn Văn Tánh Trần Quán Niệm
Chủ tịch Ủy Ban Phối Hợp Phó Chủ Tịch Ủy Ban Phối Hợp


Điện thoại liên lạc:
L/S Nguyễn Thanh Phong, chủ tịch CĐ/NVQG/New York (646) 920-1118
Ô. Nguyễn Văn Tánh, Cố Vấn Thường Vụ CĐ/NVQG New York (646) 920-4120
Ô. Trần Quán Niệm, chủ tịch CĐ/NVQG/Nam New Jersey (917) 952-6396
Ô. Lý Văn Phước, chủ tịch CĐNV vùng Maryland, Virginia, và Washington DC (202) 361-1231
Ô. Nguyễn Đình Toàn, chủ tịch CĐVN/Philadelphia (610) 914-2126
Ô. Nguyễn Thanh Bình, chủ tịch CĐVN/ Massachusetts (617) 296-7640
Ô. Trần Giỏi, Đại Diện CĐNV/ Connecticutts (203) 526-4147
Bà Hồng Liên, Ủy Ban Tranh Đấu Nhân Quyền cho Việt Nam / Mạng Lưới Nhân Quyền (718) 238-2964

Thứ Năm, 5 tháng 7, 2007

Noi gương Trưng Triệu

Nam Dao (Tâm Thức Việt Nam)

Dù ở bên Úc tôi cũng nhận được đầy đủ những hình ảnh tin tức liên quan đến những cuộc biểu tình của đồng bào bên Mỹ phản đối chủ tịch nhà nước Cộng sản Hà nội Nguyễn Minh Triết. Điều làm tôi phấn khởi nhất là qua những hình ảnh mà mình được xem thì có lẽ đây là lần đầu tiên tôi thấy xuất hiện rất nhiều khuôn mặt trẻ phái nữ đứng hàng tiên phong trong những cuộc biểu. Nhìn hình những thiếu nữ trẻ đẹp, cầm cờ vàng, đeo trước ngực tấm biểu ngữ in hình cha Nguyễn Văn Lý bị bịt miệng, lòng tôi dấy lên một niềm vui hy vọng vì thấy rằng tuổi trẻ Việt Nam hải ngoại vẫn còng nặng tình với quê hương dân tộc.

Một trong những tấm hình mà tôi thích nhất là hình một thiếu nữ trẻ có mái tóc thề cầm micro dẫn đầu đoàn biểu tình. Đời sống vật chất xa hoa hưởng thụ ở Mỹ cũng chưa quyễn rũ được nàng quên đi những nỗi thống khổ nhục nhã của dân tộc ở quê nhà. Nàng không đến những nơi thanh lịch cầm micro để hát những lời nhạc trữ tình mà nàng đến với đoàn biểu tình dùng micro để nói thay cho những tiếng nói uất nghẹn ở bên nhà và đòi dùm cho họ những quyền tự do căn bản của con người được ghi nhận trong hiến pháp Việt Nam .

Những hình ảnh trên cho thấy phụ nữ Việt Nam ở hải ngoại đâu có thua gì nam nhi dám đứng lên nhận lãnh trách nhiệm của mình đối với quê hương dân tộc. Đây là một bước tiến của phụ nữ Việt Nam ngày hôm nay muốn bình đẳng đóng góp phần mình cho đại cuộc.

Trong nỗi vui đó, lòng tôi bỗng dâng lên một nỗi buồn xót xa cho thân phận người phụ nữ Việt Nam ở quê nhà. Tôi chợt nhớ tới hình ảnh một thiếu nữ Việt cũng có mái tóc thề đứng loã thể để cho người ngoại quốc đến chọn mua về làm vợ. Cùng một xác thân phụ nữ Việt với mái tóc thề duyên dáng thế mà sao hình ảnh hai cuộc đời lại ngàn trùng khác biệt và vô vàn chua xót. Người ở trong nước thoái hoá trở về sống đời nô lệ cho người ngoại quốc mua vui. Còn người tỵ nạn thì lại như đóa hoa hàm tiếu dưới bầu trời tự do dân chủ. Nếu như người phụ nữ kém may mắn kia có cơ hội vượt biên định cư nơi xứ người thì có lẽ ngày hôm nay nàng cũng sẽ đứng chung với đoàn biểu tình chứ không phải hổ thẹn đứng cho người khác chọn mua mình về làm vợ. Nếu như người phụ nữ đáng thương nọ không phải sống trong một đất nước mà trong đó tên chủ tịch không có cười đểu cáng rêu rao "đàn bà Việt Nam đẹp lắm" để dụ khị người ngoại quốc và “khúc ruột ngàn dặm” về Việt Nam đầu tư, thì có lẽ đời nàng không phải rơi vào 1 khúc quanh đen tối vô vàn tủi nhục như ngày hôm nay. Tư cách của kẻ lãnh đạo đất nước tồi bại như thế thì chuyện nhân phẩm của phụ nữ Việt bị rao bán làm nô lệ tình dục ở những chợ vợ tất không tránh khỏi.

Lời ông Triết kêu gọi người Việt hải ngoại và thế giới nên đầu tư ở Việt Nam vì Việt Nam có gái đẹp càng giúp cho đồng bào hiểu thêm thông điệp của nghị quyết 36 : "hãy khép quá khứ đau buồn mà hướng về tương lai để xây dựng đất nước".

Ôi! Cái bánh vẽ "xây dựng tương lai" bốc mùi ô uế làm sao!

Khi hô hào cổ võ "hãy khép quá khứ đau buồn mà hướng về tương lai để xây dựng đất nước", lương tâm ông Triết có cảm thấy nhức nhối hay không?

Ông có cảm thấy nhục quốc sỉ hay không khi mà đem rao bán cái bánh vẽ này cho thế giới nhảy vào dằm bập gái đẹp Việt Nam ?

Và cái tương lai mà ông vẽ ra kêu gọi đồng bào về xây dựng đất nước chỉ là thế ư?

Từ 60 năm qua dân tộc Việt Nam đã phải ôm một quá khứ đau buồn với hàng triệu người bị giết trong những chiến dịch Cải cách ruộng đất , Tết Mậu Thân 1968 hay ở những trại cải tạo, vùng kinh tế mới và những cuộc vượt biên kinh hoàng. Ngày hôm nay dân tộc VN phải trực diện với một hiện tại và tương lai kinh hoàng đưa đất nước trở về sống lại thời đồ đá man ri mọi rợ, người biến thành nô lệ không lối thoát trong một xã hội đồ đểu làm băng hoại tất cả những giá trị đạo đức của cha ông để lại.

Người dân tỵ nạn nói riêng và dân tộc Việt Nam nói chung chỉ khép lại qúa khứ đau buồn để hướng về một tương lai tươi sáng cho đất nước mà thôi. Ngày nào trên quê hương Việt Nam vẫn còn xảy ra những hiện tượng xuất cảng sức lao động người dân ra nước ngoài làm nô lệ, người phụ nữ trần truồng cho khách chọn mua, những kẻ lãnh đạo bán đất cầu vinh thì ngày đó những mỹ từ lừa lọc: "khép quá khứ hướng về tương lai để xây dựng đất nước" vẫn chỉ là những chiếc bánh vẽ nhạt nhẽo mùi vị tuyên truyền láo khoét mà thôi. Và dĩ nhiên, nơi nào có những kẻ bán nước cầu vinh đi qua tất sẽ có đồng bào tỵ nạn và những phụ nữ trẻ Việt Nam, con cháu của Hai Bà Trưng “dàn chào” bằng những biểu ngữ kết án chế độ phi nhân phản dân hại nước.

Nam Dao
July 4, 2007.

Thứ Bảy, 30 tháng 6, 2007

Nhiều billboard nhỏ hình cha Lý bị bịt miệng đã được LTCG dựng khắp San Jose


Nhóm người dựng bảng hình ngày 27-6





Tin của Mỹ Phương
San Jose, ngày 27-6-2007

Trong thời gian qua, để phát huy tinh thần tranh đấu kiên cường của Linh Muc Nguyễn Văn Lý, với sự hợp tác của một số đồng hương, Tổ chức Lương Tâm Công Giáo (LTCG) đã bắt đầu chiến dịch dựng những bức hình biết nói, tức là hình cha Lý bị bịt miệng trong phiên tòa rừng rú ngày 30-03-2007.

Khác với tấm billboard lớn được dựng lên trên xa lộ 101, những tấm hình này nhỏ hơn, khoảng 1.25m x 1.85m, tức là cở hình chúng ta vẫn sử dụng trong những cuộc biểu tình, và dựng cũng thấp hơn. Đây là khoảng kich thước mà thành phố cho phép dựng bản trong phạm vi sân nhà của mỗi cư dân mà không cần xin giấy phép. Mục tiêu là với sự hưởng ứng của các đồng hương Việt Nam, LTCG sẽ dựng nhiều tấm hình như thế lên khắp mọi nơi, từ sân nhà, trước hoặc sau, của người Việt tỵ nạn cộng sản chúng ta. Tính đến nay, LTCG đã dựng được 4 tấm hình, một ở trên đường Tully, khoảng giữa đường Senter và thư viện (ngày 19-05), một ở Phở Bằng (ngày 20-06), một ở gốc đường Senter & Southside, đối diện nhà thờ Saint Maria Goretti (ngày 23-06) và một tại góc đường Tully và Brahms Ave., ngày 27-6-2007. Sắp tới đây, với sự cộng tác của một đồng hương đầy nhiệt tình, sẽ có thêm một tấm bảng nữa được dựng lên ở gần ngõ ra vào của xa lộ 101 tại đường Story.

LTCG kêu gọi những đồng hương có nhà mà sân trước hay sân sau hướng ra các ngõ ra vào của các xa lộ lớn, hay các đường chính trong các thành phố nơi quý vị cư ngụ, hãy tiếp tay với LTCG, để dựng một tấm hình biết nói này tại sân nhà của quý vị, nhằm truyền một thông điệp đến với người dân bản xứ, cũng như là thế hệ thứ hai của người Việt lớn lên trên nước Mỹ này, về sự đàn áp nhân quyền trắng trợn tại việt nam hôm nay. Hồn thiêng sông núi đã giúp chúng ta có được vũ khí quý báu này, xin hãy cùng nhau sử dụng nó một cách hiệu quả nhất trong công cuộc tranh đấu cho một Việt Nam thực sự tự do, dân chủ và phú cường.

Xin liên lạc vói LTCG tại số (408) 979-9298 hay (408) 265-5752.

Tin của Mỹ Phương.
http://luongtamconggiao.com/

Nhắn gởi Việt Weekly: Làm Báo & Làm Người

Khởi Ðầu

Ngày 23 tháng 10 năm 2003, tờ Việt Weekly ra đời, khổ tabloid, 36 trang, tờ báo được nhật báo Viễn Ðông kẹp chung để phát hành vào ngày thứ Năm hằng tuần. Trong số ra mắt nầy, Thư Chủ Nhiệm, ông Lê Vũ viết: “... Chúng tôi chủ trương một nội dung thiên về “đời sống người Việt hải ngoại”. Cách thức thực hiện là đi sát với thực tế, làm tốt vai trò của báo chí là quan sát và phản ảnh một cách khách quan”. Và kết luận “Lúc nào chúng tôi cũng tìm kiếm sự cộng tác của mọi người để mãi mãi tiến bộ. Rất mong quý bạn đọc xem Việt Weekly như một bạn đồng hành hữu ích trong cuộc sống rộn rã trước mắt”.

Sở dĩ, tờ Việt Weekly được nhật báo Viễn Ðông cho phát hành chung vì tháng Ba năm 2003, ông Etcetera và vợ là Mimi Tủy Thiên về làm việc cho tờ Viễn Ðông (Tháng 6 năm 2004, vợ chồng Etcetera bị “đi chơi chỗ khác” và tờ Việt Weekly cũng tự phát hành).

Có thể xem tờ Việt Weekly là hậu thân của tờ Mimi News, ra đời vào tháng Bảy năm 2001, chỉ có 8 trang khổ 11X17”, mỗi tháng phát hành vào ngày thứ Năm do nhật báo Người Việt phát kèm nhưng gần một năm vẫn ì xèo, không có quảng cáo nên bỏ cuộc. Tở VW số 29, ra ngày 15 tháng 7 năm 2004, Etcetera viết bài “Tôi “bị” ông Ðỗ Ngọc Yến... Xúi làm báo”, ông đề cập: “Năm 1997, tôi còn lo tơ mơ với công việc báo chí. Chỉ thích vẽ minh họa, vẽ hí họa cho một tạp chí sinh viên. Năm 1999, khi vụ Trần Trường nổ ra, tôi đã vẽ một bức hí họa đầu tiên phê phán sự kiện nầy, nhắm vào ông Trần Trường... Sau khi vẽ bức tranh tranh đó, tôi đến tòa soạn nhật báo Người Việt (trụ sở cũ) để xin được đăng tranh...”. Ông Ðỗ Ngọc Yến liếc qua bức tranh, khen được, và hỏi còn nữa không? “Hai hôm sau, tôi mang đến mấy tấm nữa, cũng về đề tài Trần Trường”. Sau đó, Etcetera được nhận phụ trách phần hí họa trong nhật báo Người Việt.

Với tờ Việt Weekly, chủ nhiệm: Lê Vũ, chủ bút: Mimi Tưởng (Mimi Thủy Tiên) và tổng thư ký: Etcetera. Tuy cả ba đều chưa trải qua trường lớp báo chí nào nhưng có lẽ “yêu nghề báo” nên dấn thân, thiếu kinh nghiệm và khả năng, nếu không có sự “dựa dẫm” tờ báo nào để phát hành thì khó tồn tại ngay ở bước đầu.

Nhìn lại báo chí Việt ngữ ở hải ngoại nói chung, Hoa Kỳ nói riêng, những người dấn thân trong công việc nầy đã lớn tuổi. Khi thấy giới trẻ “xông xáo” bước vào lãnh vực nầy, đáng khuyến khích. Vì vậy khi thấy tờ Việt Weekly ra đời, với bản thân người viết, biết được thành phần nhân sự: - Chủ nhiệm là Lê Vũ (Lê Cẩm Thạch) con của ông Lê Cẩm Khoán, nhân sỹ trong hội Tây Sơn Bình Ðịnh, - Chủ bút Mimi Tưởng (Mimi Thủy Tiên, con của nhà giáo ở Trung Tâm Giáo Dục Hùng Vương Ðà Lạt, cháu của cây bút chống Cộng sắc bén là Tưởng Năng Tiến (cậu ruột), - Etcetera (Nguyễn Quang Trường) con của ông Nguyễn Ngọc Bích, cựu Sĩ quan, cựu tù nhân chính trị... tôi cảm thấy vui vui. Etcetera với nhiều bức hí họa đã in thành sách Họa Etcetera, lên án chế độ Cộng Sản độc tài, dã man... nhất là hình ảnh Hồ Chí Minh qua nét vẽ trở thành tên hề, quái vật, bợm trợn, độc tài, láu cá, gian ác, đầy thủ đoạn... lên án những kẻ tay sai cho Sộng Sản

Thế nhưng! nửa năm sau, đã thất vọng khi xem tờ Việt Weekly và càng ngày càng thấy tởm!

Trở Mặt

Như đã đề cập ở trên, nội dung thiên về “đời sống người Việt hải ngoại” nhưng chụp hình và phỏng vấn vài ba người “lông bông lêu bêu”, xoay đi xoay lại với những cặn bã trong đời sống để tạo sự hiếu kỳ và có ý “dằn mặt” đối thủ nào phản bác để đừng đụng chạm đến tờ báo.

Etcetera lúc nào cũng đề cập đến 3 sư phụ là Ðỗ Ngọc Yến, Lâm Tường Dũ và Tuyết Sỹ. Về nhân cách và khả năng trong làng báo Việt ngữ, trong nghề ai cũng biết LTD và TS và cảm thấy “thầy nào trò đó” nhưng với Ðỗ Ngọc Yến là người đưa Etcetera vào làm tờ Người Việt và đỡ đầu nên nhiều người cũng hơi ngạc nhiên. Ông là sáng lập viên và cũng là linh hồn của tờ nhật báo nầy. Tình nghĩa thầy trò như vậy, thế mà đệ tử chụp bức hình tay cầm tờ báo Người Việt, tay bịt mũi! Khi xem bức hình đó, tôi không biết dùng chữ nào để nói về cái đạo lý làm người. Ông bạn bên cạnh liếc thấy và phán ngay “đồ mất dạy”.

Nói như ông Vũ Công Lý “bọn nầy ngựa non háu đá” nhưng không thể xấc xược, vô lễ với những bậc cha, ông một cách lỗ mãng với những chữ hạ cấp khi viết trong trang báo.

Khi Việt Weekly rêu ra sẽ đặt 500 thùng báo để phổ biến rộng rãi ở Nam Cali nhưng qua mấy năm, chẳng thấy có thùng báo nào cả. Sau khi về VN, tháng 12 năm 2006 “nổ” sẽ ra tờ nhật báo nhưng gần nửa năm rồi, có lẽ cũng mang số phận như 500 thùng báo?

Nếu điểm lại những số báo của Việt Weekly cũng đoán được chủ nhiệm Lê Vũ không biết gì về nội dung bài vở trước khi chuyển cho nhà in. Ðọc Thư Tòa Soạn, nếu có bài nào của Lê Vũ mới có gợi ý, có nhiều bài cũ từ trang web được tự ý trích để tạo “diễn đàn” nếu chủ nhiệm biết sẽ khôn khéo đề cập rồi. Vì vậy khi sự việc bị “bể”, lê Vũ phải chống chế nhưng vụng về chỉ lấy quyền tự do ngôn luận để quanh co.

Hình ảnh Etcetera qua những bức hí họa chống Cộng ngày nào đã biến mất để lộ diện những bài viết đả kích những người có tinh thần chống Cộng thảo nào có lời khen của Tôn Nữ Thị Ninh về tờ Việt Weekly. Có lẽ được “chân trong chân ngoài” nên khi về Việt Nam trong dịp hội nghị APEC, Việt Weekly được phỏng vấn Võ Văn Kiệt và những bức hình đó đăng tới đăng lui vừa “kiếm điểm” Cộng Sản vừa “khiếu khích” những người chống Cộng.

Cấp lãnh đạo và đảng viên lúc nào cũng tôn thờ Hồ Chí Minh; trong nước, nếu có ai xúc phạm đến “bác” sẽ bị tù ngay như đã từng diễn ra trong quá khứ, thế mà Võ Văn Kiệt tiếp chuyện với “kẻ chà đạp, khinh bỉ lãnh tụ của ông” thế mới kỳ quặc. Một, ông cảm thấy “chà đạp” là đúng; hai, ông không biết gì cả vì “đàn em nằm vùng hải ngoại” không báo cáo để khi được phát hiện thì “bé cái lầm”! Bộ Chính Trị nên mua tập hí họa của Etcetera nầy đưa cho Võ Văn Kiệt xem và làm “bản kiểm điểm”. Ðộng cơ nào thúc đẩy, “thành thật khai báo”!

Nầy nhé, phải “nói có sách, mách có chứng”, trong quyển Họa Etcetera dày 436 trang, ấn hành năm 2000, ngay trang đầu (trang 19) hình Hồ Chí Minh trông thật gian manh với câu nói “... cái Tự Do Ngôn luận đâu có trong đầu tao”. Ðơn cử vài trang với chân dung HCM: 20, 21, 28, 35, 37... mặt chuột, mặt dơi trông dị hợm, trang 31 hình HCM với câu “một thằng già trong công viên (Ba Ðình)”... trang 240, 242, 243... trang 239 với hình ảnh HCM như ác quỷ với chữ “Sinh nhật Ác Hồ”, trang 235 thì HCM trông thật dâm đãng ôm hai bà với dòng chủ “Minh Khai và A Vàng”... trang 244 hình HCM đầu trâu với 2 cái sừng cong, mặt có vòi, trông như con quái vật! Về tự do ngôn luận, trang 27 trông rất thú vị với dòng chủ “Tống ngay nó về CS đặng đòi tự do ngôn luận”...

Nếu Võ Văn Kiệt “chịu chơi” với đám Việt Weekly nầy thì nên ấn hành quyển Họa Etcetera nhằm thể hiện tự do dân chủ, tự do báo chí như thế đó.

Ngoài sư phụ Ðỗ Ngọc Yến, cho phụ trách trang hí họa trên tờ Người Việt, cho tiền để ra tờ Mimi News, khi qua đời, cho garage sách của ông... vợ, con còn giữ vai trò nòng cốt trong tờ Người Việt thế mà đệ tử phản thùng. Nhà báo lão thành Anh Tâm Nguyễn Thành Mỹ cùng vợ là Phan Anh Thư ở Fresno xuống buôn bán trái cây ở Little Saigon, giúp đỡ rất nhiều trong thời gian đầu VW sống thoi thóp, nhận làm nghĩa phụ Etcetera thế mà trong buổi bà vợ tổ chức sinh nhật của ông Việt Weekly bất ngờ biến thành kỷ niệm ngày ra đời tờ báo. Ông bà giận quá, mắng nỏ, về lại Fresno, ông tức quá nên bị đứt gân máu, phải đưa đi cấp cứu, bị liệt và nằm liệt từ năm 2005 đến nay.

Với Lê Vũ, kỹ sư điện toán, làm báo muốn trở thành một “lý thuyết gia” để biện bạch cho đường lối “tự do báo chí” nhưng qua những luận cứ đã được đề cập, hình như chưa được am tường. Lê Vũ giữ được nhân cách của người trẻ làm báo nhưng không có khả năng lo hết bài vở nên Etcetera bao trọn gói do đó, tờ VW mới trở thành lá cải, đánh phá, châm chọc rẻ tiền. Trước đây có vài trang English Section để bạn trẻ đọc nhưng cũng không ra gì nên phải dẹp.

Tự Do Báo Chí và Luật Mạ Lỵ

Trong bốn năm qua, tờ VW đề cập đến đời tư cá nhân nhiều người. Nhiều người cho rằng tờ báo nầy lợi dụng quyền tự do báo chí và vi phạm luật pháp về tội mạ lỵ, đó chỉ là ý kiền còn đúng hay sai khi đưa ra pháp luật phán xét mới biết được.

Nhận thấy bài nầy rất hữu ích nên xin trích nguyên văn bài viết của LS Nguyễn Quốc Lân với tựa đề “Tự do ngôn luận: Luật mạ lỵ” trong mục Pháp Luật và Ðời Sống trên nhật báo Người Việt, ra ngày 11 tháng Giêng năm 1995.

“Tự do ngôn luận là một trong những yếu tố quan trọng nhất trong xã hội dân chủ. Tu Chính Án Thứ Nhất (First Amendment) của Hiến Pháp Hoa Kỳ ngăn cấm chính phủ không được có những hành động nào xâm phạm đến quyền tự do ngôn luận hay tự do báo chí của người dân. Những hành động của chính phủ bao gồm ban hành những luật lệ hay sử dụng hệ thống tòa án để xét xử những tranh chấp giữa các thành viên trong xã hội.

Như hầu hết mọi quyền tự do khác, tự do ngôn luận cũng có nhiều giới hạn trong pháp luật. Mặc dù tự do ngôn luận là một đặc quyền căn bản trong một thể chế dân chủ, luật pháp Hoa Kỳ cũng luôn cân nhắc đặc quyền nầy với những ưu tiên khác trong xã hội như trật tự an ninh quốc gia hay sự xâm phạm đến danh dự cá nhân hay cuộc sống an lành của những thành viên khác trong xã hội.

1.- Giới hạn của tự do ngôn luận

Tự do ngôn luận trong Hiến Pháp Hoa Kỳ không áp dụng đối với một số loại ngôn từ có tính cách nguy hại đến xã hội như:

a.- Những ngôn từ có thể trực tiếp gây xáo trộn trật tự hay an ninh xã hội (clear and present danger of imminent lawlessness). Ðây là loại ngôn từ tương tự như kêu gọi mọi người ném đá vào xe đi trên đường, tự động hô to và có lửa cháy trong rạp hát đang có đông người để đùa cợt, hay tiết lộ bí mật quốc phòng.

b.- Nhũng ngôn từ chửi bới có thể gây ra sự tức giận hay trả đũa bạo động bởi người nghe (figthting words). Ðây thường là những câu văn tục hay kỳ thị bởi một người nào đó.

c.- Những ngôn từ hay tài liệu có tính cách khiêu dâm và không có giá trị về văn chương, nghệ thuật chính trị, khoa học hay xã hội (obscenity). Ðây thường là những báo chí hay phim ảnh thuộc loại khiêu dâm dành cho người lớn.

d.- Quảng cáo sai sự thật hay đánh lừa khách hàng (false or deeptive advertising). Chính phủ có quyền đặt ra những điều luật để kiểm soát tiêu chuẩn quảng cáo thương mại.

e.- Những trường hợp đặc biệt cần thiết cho an ninh quốc gia như phổ biến tin tức trong chiến tranh, những ngôn từ kỳ thị chủng tộc hay tôn giáo.

f.- Những ngôn từ có tinh cách nói xấu, mạ lỵ hay phỉ báng người khác (defamation). Danh từ mạ lỵ có hai loại là (1) câu nói miệng (slander), và (2) câu nói thành văn hay viết ra trên giấy (libel). Cả hai đều có tiêu chuẩn pháp luật tương tự.

2.- Ngôn từ mạ lỵ hay phỉ báng (defamation)

Ngôn từ mạ lỵ là những lời tuyên bố sai sự thật về một người hay tổ chức nào đó mà có gây thiệt hại đến người bị liệng hệ. Muốn chứng minh một lời nói có mạ lỵ hay không, nạn nhân phải chứng minh được nhiều yếu tố khác nhau.

a.- Sai sự thật

Ngôn từ mạ lỵ phải là một lời tuyên bố về sự thật (statement of fact) chứ không phải phản ảnh những quan điểm, nhận xét hay phê bình (opinion). Ví dụ câu nói “ông A mới ăn cướp nhà hàng” là một lời tuyên bố có tính cách sự thật trong khi câu nói “ông A trông giống như một người ăn cướp nhà hàng” chỉ là câu nói có tính cách nhận xét.

Muốn chứng minh câu nói “ông A vừa mới ăn cướp nhà hàng” là sai sự thật thì chỉ còn có thể được vì chỉ cần chứng minh ông A có ăn cướp nhà hàng hay không mà thôi. Còn chứng minh câu “ông A trông giống như một người ăn cướp nhà hàng” là sai sự thật là một việc rất khó. Người bị mạ lỵ phải chứng minh được rằng câu tuyên bố liên hệ là sai sự thật thì mới có thể thắng kiện được.

b.- Ðối với những nhân vật của cong cộng (public figure)

Nếu nạn nhân là những nhân vật công cộng (public figure), tiêu chuẩn chứng minh các câu nói mạ lỵ chống lại mình khó khăn hơn những người khác. Muốn chứng minh một câu nói mạ lỵ, những nhân vật công cộng nầy phải chứng minh được là người phát ngôn các câu nói mạ lỵ biết rằng lời tuyên bố của mình là đúng hay sai sự thật. Nạn nhân phải chứng minh được rằng người phát ngôn lời nói mạ lỵ thật sự nghi ngờ về sự thật của câu phát biểu của mình nhưng vẫn có ý phát biểu mà không cần điều tra để tìm hiểu thêm về sự thật.

Những nhân vật công cộng nầy là những người nổi tiếng trong cộng đồng và tự lao mình vào các sinh hoạt hay tranh luận trong cộng đồng. Ðây là một tiêu chuẩn rất quan trọng, nếu không muốn nói là quyết định kết quả, trong các vụ kiện liên quan đến các câu nói mạ lỵ.

c.- Ðối với những người riêng tư (private persons)

Ðối với những người không phải là nhân vật công cộng, họ chỉ cần chứng minh là người phát ngôn những câu nói mạ lỵ đã bất cẩn (negligent) vì không tìm hiểu thêm sự thật của lời tuyên bố của mình. Nếu chứng minh được sự bất cẩn nầy, nạn nhân có thể được bồi thường những thiệt hại thật sự (actual damage) như thiệt hại về tái chánh (economie losses), uy tín (reputation) hay nhục mạ cá nhân (personal humilitation).

Nếu những nạn nhân không phải là nhân vật công cộng chứng minh thêm được rằng người mạ lỵ biết rằng những lời tuyên bố của họ là sai hay cố ý tuyên bố mà không cần đếm xỉa gì đến đúng hay sai thì nạn nhân có thể được bồi thường thêm những thiệt hại tự động (presumed damages). Ðây là tiêu chuẩn khó chứng minh hơn và thường chỉ áp dụng trong trường hợp mạ lỵ mạ lỵ đối với những nhân vật cộng đồng mà thôi.

3.- Kết luận

Tự do ngôn luận la một đóa hoa đẹp trong một thể chế dân chủ, thế nhưng đây cũng có thể là một thất bại trong xã hội nếu người dân không biết tôn trọng đúng mức. Ðó là một cái gì mà xã hội cần phải chấp nhận để bảo toàn ý nghĩa của một quyền hiến pháp căn bản nhất: quyền tự do ngôn luận”. LS Nguyễn Quốc Lân

Bài viết của LS Nguyễn Quốc Lân cho thấy những điểm chính trọng về vấn đề mạ lỵ. Nếu người làm báo mà đi theo con đường tà đạo, không am tường luật pháp để dùng thủ thuật mượn lời người khác như phỏng vấn với chủ tâm bôi nhọ người khác để đăng báo phổ biến trước công chúng, cá nhân người được phỏng vấn và tờ báo đều bị trách nhiệm khi vi phạm.

Việt Weekly thân Cộng hay không?

Ðặt câu hỏi với Lê Vũ và Etcetera có “thân Cộng hay không”? dĩ nhiên đương sự trả lời không. Và nếu hỏi cán bộ Cộng Sản đặc trách vai trò truyền thông hải ngoại có đầu tư cho tờ VW làm công cụ tuyên truyền không, sẽ nhận câu trả lời không.

Qua đài truyền hình VTV4 phát hình trên khắp nơi ở hải ngoại, chủ trương bây giờ nhằm kêu gọi Việt kiều là “nắm ruột ngàn dặm” để thăm quê và đầu tư làm ăn. Không có chương trình nào đánh phá, bài xích cộng đồng người Việt hải ngoại để gây sự hận thù và đào hố sâu chia rẽ.

Nếu Cộng Sản muốn “đầu tư” cho tờ báo nào thì tờ báo đó phải đứng đắn, có ảnh hưởng mạnh trong cộng đồng người Việt, có những cây bút tên tuổi, có khả năng lèo lái xoay chiều rất tinh vi để thẩm thấu lòng người với tình tự dân tộc. Tờ báo phải được cảm tình với hội đoàn, đoàn thể, đồng hương để từ từ dẫn dắt con đường nhìn về tương lai của dân tộc đã trải qua bao năm gian khổ, đói nghèo... cùng nhau xây dựng lại.

Tờ VW không có cây bút đứng đắn, tên tuổi nào cộng tác, với những bài vở lèm bèm, xoay đi xoay lại với vài cây bút, nếu viết thì chẳng có tờ báo nào đăng. Ðâm bên nầy, thọt bên kia chỉ gây sự tò mò hạ cấp, không chiếm được cảm tình với đồng hương. Vì vậy, nếu CS chỉ sử dụng thì chỉ chi như “bài cậy đăng” có tính cách giai đoan mà thôi.

Trong chuyến đi Hoa Kỳ của ông Nguyễn Minh Triết, Chủ tịch nhà nước CSVN, vừa qua, trước khi đi VN hy vọng sẽ có những ký kết hợp đồng thương mại với Hoa Kỳ khoảng 4 tỷ Mỹ kim nhưng theo bản tin trên trang web của chính phủ CS ngày 25 tháng 6 “Tổng giá trị các thỏa thuận, hợp đồng kinh tế giữa doanh nghiệp hai nước trong chuyến thăm lần này đạt trên 11 tỷ USD” vì vậy vấn đề kêu gọi Việt kiều đầu tư sẽ vào hàng thứ yếu trong kế hoạch chiêu dụ Việt kiều.

Nếu cần tuyên truyền thì nhiều tờ báo và trang web trong nước đã phổ biến, tờ VW nếu có phỏng vấn thì cũng Nguyễn Cao Kỳ hay vài nhân vật điếu đóm nhăng cuội cho vui mà thôi.

VW thường hay rêu rao số lượng phát hành, nhìn vào 500 thùng báo “vẽ” thì cũng biết thật hư. Tháng Sáu năm 2005, VW mới bán 50 cent, nếu in thêm 1000 số thì số tiền vào khoảng 300 đến 350 Mỹ kim, nếu bỏ cho các cơ sở thương mại để bán thì chỉ 25 đến 35 cent, làm con số cộng trừ thì biết. Tờ báo sống nhờ quảng cáo, với tuần báo dày 120 trang, quảng cáo không được bao nhiêu thế mà đòi “mua” tờ nhật báo nầy, nhật báo kia hàng triệu Mỹ kim... thấy đăng trên báo mà buồn cười.

Còn nhiều chuyện để nói nhưng sẽ vo đầu gối mà lai rai

Kết

Nhật báo Viễn Ðông, số ra ngày thư Bảy 23 tháng 6 năm 2007, đăng bài viết “Toan Ánh và hơn 70 năm cầm bút”. Năm nay, ông đã 96 tuổi, là vị thầy khả kính thỉnh giảng các trường đại học Huế, Sài Gòn, Ðà Lạt... là nhà văn có trên 120 tác phẩm, trong đó có nhiều tác phẩm đề cao về phong tục tập quán, đạo lý, nhân cách, thờ cúng tổ tiên... rất quý báu. Với thiên chức của nhà giáo và người cầm bút, ông có lời khuyên với giới trẻ: “Thời nay, đã cầm bút thì phải viết vì sự thật, vì lẽ phải và vì cái đẹp”. Phải lấy lời khuyên của ông để làm điều tâm niệm khi cầm bút: Sự Thật - Lẽ Phải và Cái Ðẹp.

Làm báo không khó, giữ được nhân cách và lòng tự trọng của người làm báo mới là điều khó, cần học hỏi tính khiêm nhượng và khả năng của người đi trước. Ngựa non háu đá thì cũng có ngày bị hồi mã thương.

Ðại Nghĩa
Nam Cali, June 25-07

Thứ Năm, 28 tháng 6, 2007

HAI THẾ HỆ... MỘT TÂM TÌNH



(xin gửi nhóm bạn trẻ Melbourne, các em CXH, NTG, NQH, VKC).

Ai đã nghe qua bài hát Người Lính Già Xa Quê Hương với giọng ca của một Duy Khánh ở những ngày tháng cuối đời ca hát có thể cảm được nỗi lòng của những người từng kè kè súng ngắn, súng dài, một thuở tóc xanh phơi phới, thuở mà trông lên thì chẳng bằng ai, nhưng khi trông xuống (cũng) chửa ai bằng mình nhưng nay thì đã sáng (thuốc) cao máu, trưa (thuốc) tiểu đường, tối (thuốc) nhuận trường ... và thỉnh thoảng lại cảm khái vài câu kiểu Hổ Nhớ Rừng của Thế Lữ để ngậm ngùi nhớ lại những ngày tung hoành trên mây xanh, ra đi không vuơng thê nhi, hay đường truờng xa ta quyết đi cho đến cùng ...

Tâm trạng ấy lắm phen còn thêm u uẩn khi nhìn quanh, bạn bè kẻ ở nguời đi đã lắm, anh em người còn kẻ mất khá nhiều, mà con em trong nhà, ngoài ngõ thì mấy em, mấy cháu chia xẻ được nỗi lòng mình?

Vì thế, hai sinh hoạt cùng mang chủ đề Nhớ Ơn Anh: Thế Hệ Trẻ Tri Ân QLVNCH do nhóm bạn trẻ các em vừa tổ chức nhân dịp Ngày Quân Lực 19/6 vừa qua , trong 2 ngày cuối tuần, Thứ Sáu 22 và Chủ Nhật 24/6/2007 đã là một món quà đầy tình nghĩa và vô cùng xúc động cho những người lính già như chúng tôi.

Giải thích cho việc làm của mình, các em đã có những lời lẽ rất thiết tha, đầy thiện ý và phải nói là thật rộng lượng với thế hệ đàn anh “...Sau biến cố 30 tháng tư năm 1975, người dân miền Nam Việt Nam đã cảm nhận sâu sắc hơn ý nghĩa của hai chữ Tự Do mà người lính VNCH đã cố công bảo vệ. Những ngươờ lính trẻ là những cha, những anh, những người yêu đã nằm xuống hoặc đã hy sinh một phần thân thể của mình cho Tổ Quốc và cho những thế hệ tương lai của dân tộc Việt. Có lẽ giờ đây cũng hơi muộn màng để những người con dân đất Việt nói lên lời cám ơn đến với những chiến sĩ QLVNCH nhưng sẽ không bao giờ quá trễ để tri ân và tưởng nhớ đến họ” ...

Ôi thật quý hoá cho những người lính già khi được nghe câu nói chưá chan tình nghĩa ấy của các em, các cháu mình?

Đêm văn-nghệ 22/6/2007 – Happy Reception

Chưa bao giờ người yêu thích văn nghệ ở Melbourne được hưởng một đêm ca nhac đầy ý nghĩa và tuyệt vời như thế. Trọn vẹn chuơng trình 19 bài hát , tất cả đều VỀ lính, CỦA lính và CHO lính đã được các nam nữ ca, nhạc sĩ thuộc hàng cao thủ của Melbourne trình diễn với tất cả say mê, cảm hứng , và trên hết, bằng tấm lòng chân thật của các em đối với người lính QLVNCH. Những bài hát được chọn lọc, sắp xếp theo một trình tự bố cục kết nối chặt chẽ, như một câu chuyện kể , đưa nguời nghe đi qua cuộc đời của những người chiến binh.

... Anh ơi, anh không còn nhưng Anh Không Chết Đâu Anh... Giờ Này Anh Ở Đâu? miền điạ đầu giới tuyến Gio Linh, Cam Lộ Đông Hà, rừng xanh đất đỏ cao nguyên Kon Tum , Pleiku lửa đạn, hay rừng cao su bạt ngàn Bình Long , An Lộc, hoặc cánh đồng lầy Tháp Mười, U Minh, Cà Mau đỉa lội như bánh canh, muỗi kêu như sáo thổi? Nếu em không là Người Yêu Của Lính thì em làm gì với cuộc sống vô vị, nhạt nhẽo của phố phuờng đô hội những lúc vắng anh, hay âm thầm nhỏ lệ nhớ thương mỗi khi nhận được lá Tình Thư Cuả Lính. Em quay quắt Thuơng Anh, Tìm Anh, (Tôi) Nhớ Tên Anh từng ngày, từng giờ, từng phút từng giây... Em chia xẻ, trân trọng nỗi lòng của anh mỗi khi anh nhớ lại Những Ngày Xưa Thân Ái, em xúc động khi anh gọi tên em, lo về em lúc buổi Chiều Trên Phá Tam Giang khi anh chợt nhớ, chợt nghĩ đến em ...

..Anh đã nghe lời gọi của núi sông, nhận trách nhiệm với quê hương để chấp nhận gian lao, nguy hiểm xông pha chiến trường, còn em mong một ngày được hân hoan đón Anh Về Thủ Đô, sau khi anh đã tung hoành Gót Chinh Nhân qua bao vùng Tuyết Trắng hay Biển Mặn, để rồi anh biền biệt cùng với với hàng ngàn, hàng vạn người lính vô danh, những Người Tình Không Chân Dung, thênh thang ra đi mãi mãi, trong tiếng kêu của những Đêm Nguyện Cầu, và cuối cùng hàng triệu người phải chấp nhận Một Lần Miên Viễn Xót Xa, muôn đời vĩnh viễn bỏ anh, Người Ở Lại Charlie…

... Các anh ơi, Những Người Đã Chết hôm qua, hôm kia, cho em, cho những người dân Việt miền Nam đươc sống còn, được tiếp nối cuộc đời trong nhân phẩm, các anh thật sự là những người Bất Tử , và xin cho em, cho chúng em, cho mọi người được chân thành nói một lần, một lời đơn sơ Cám Ơn Anh, dẫu thật sự đã là đôi chút muộn màng ...

Với những lời cám ơn chân tình ấy gửi đến nguời lính VNCH trong đêm Thứ Sáu 22/6/2007, những người bạn trẻ đáng yêu của tôi, các em đã cho rất nhiều người, trong đó có gã binh-nhì hèn mọn tóc bạc phơ này, một ngọn lửa hồng ấm áp giữa tiết Đông giá lạnh của Melbourne. Xin vạn lần cám ơn các em!

Cuộc triển lãm Chủ Nhật 24/6/2007
Hội trường nhà thờ Thánh Giuse, Springvale

Đã dự Đêm Văn-nghệ Nhớ Ơn Anh mà không xem buổi triển lãm Tri Ân QLVNCH thì niềm vui chưa trọn vẹn, hay nói cách khác, vừa được thuởng thức đêm văn-nghệ tối Thứ Sáu xong , đến chiều Chủ Nhật lại được xem thêm cuộc triển lãm thì thú thật với các em, hạnh phúc ấy,, trong quãng đời (gã lính già này) hơn 20 năm nơi đất khách quê người nay mới có một lần hiếm hoi !

Nghe các em tâm sự về mục đích, ý nghĩa cuộc triển lãm, thú thật, người đàn anh già nua kém cỏi này của các em đã vô cùng xúc động ...

Bằng tấm lòng yêu quý người lính VNCH các em, dù tất cả vào ngày đất nuớc, quê hương lâm cảnh tang thương, mới còn là những cô cậu học sinh bé con tóc xanh, bao năm qua đã âm thầm thu góp, sưu tầm, tích luỹ biết bao kỷ vật -từ huy chương, kỷ niệm chương, đến hình ảnh, huy hiệu, tài liệu, sách báo ... trực tiếp thuộc về hay có liên quan đến các quân, binh chủng của QLVNCH ... từ Hải, Lục, Không quân đến các đơn vị Nhảy Dù, Thuỷ Quân Lục Chiến, Biệt Cách 81, Nha Kỹ Thuật, Thiết Giáp, Pháo Binh, các Sư-đoàn Bộ Binh khắp 4 vùng chi1ên thuật để làm kỷ niệm riêng về chứng tích có thật của một quân-lực (tuy đã bị bó tay bức tử) nhưng không thua kém bất cứ một quân lực nào về lòng can trường, ý chiến đấu anh dũng ... Hơn thế, nay các em muốn đem ra trưng bày cho công chúng thưởng lãm, để cho mọi ngưới, nhất là những người chưa từng phục vụ trong quân đội, chưa từng nếm qua những cam go, vất vả, hiểm nguy của đời chiến binh, cơ hội THẤY, BIẾT và từ đó THẬT LÒNG TRÂN TRỌNG SỰ HY SINH CAO CẢ CỦA NGƯỜI LÍNH QLVNCH.

Những kỷ vật các em sưu tập được, đã đành ngoài giá trị tiền bạc vật chất, chính là xương, là máu thịt và là cả linh hồn của biết bao người lính VNCH, những người giờ đây, hoặc mộ chí của họ bị đào xới, phá huỷ, dẫm đạp, hoặc cuộc sống trong cảnh thương phế vẫn đang tiếp tục bị vùi dập hàng ngày nơi quê nhà ...

Những đoạn phim tài liệu quay sống trên chiến trường, còn nguyên vẹn, chưa khai thác, mà các em trình chiếu cuối cuộc triển lãm, nhất là hình ảnh những nguời lính vào giờ phút sinh tử cuối cùng của cả miền Nam vẫn khẳng khái băng mình trong làn mưa đạn, chấp nhận hy sinh để mở đường lui cho bao người dân lành trên dường di tản... đã khơi lại vết thương còn tươi rói trong lòng chúng tôi, ba mưoi hai năm vẫn chưa kín miệng ...

Các em thân mến ơi,

Hơn ba mươi hai năm truớc, chúng ta thuộc về hai thế hệ không gần nhau, dù chúng ta có là chú cháu, anh em trong cùng một gia đình, dù là chúng ta có yêu thuơng, lo lắng cho nhau trong tình ruột thịt ... Những ngày ấy, chúng ta không gần nhau. Chúng ta ở xa nhau, khoảng cách có thể bằng cả quãng chiều dài đất nuớc miền nam, từ bờ sông Thạch Hãn đến tận đầm lầy Cà Mau. Chúng ta sống trong hai cảnh đời khác biệt, từ những nơi uống nuớc hố bom, nhai cơm gạo sấy thịt hộp kèm vài cọng rau rừng, đến những phố phường xa hoa, ánh đèn màu đêm đêm rực rỡ ... từ những nơi phải chong mắt theo ánh hoả châu, lắng nghe từng tiếng đạn pháo quân thù thoát khỏi nòng đại pháo để kịp nhảy xuống giao thông hào, đến những vùng nhạc khiêu vũ loạn cuồng hàng đêm về sáng ...

Nhưng nay, sau cơn quốc phá gia vong, chúng tôi và các em, chúng ta ở cùng một cảnh, cảnh sống lưu vong thay đổi họ tên cha mẹ đặt, tập lời con trẻ nói ngu ngơ, cảnh trải qua một cuộc bể dâu, những điều trông thấy mà đau đớn lòng. Hơn thế, gọi là trẻ nhưng các em nay cũng đã buớc vào tuổi chê buớc anh nhưng trông đến em lòng đầy lo lắng ...

Chúng tôi, những người đàn anh đi trước, dù nhiều hay ít, cũng phải nhận lấy trách nhiệm riêng của mỗi người (quốc gia hưng vong thất phu hữu trách) về những thiếu sót đã đưa chúng ta đến tận chốn này hôm nay, chỉ xin nói lời chân thành

Cám ơn các em đã hiểu, đã chia xẻ nỗi lòng của các anh để cùng nhau tin tưởng huớng đến một ngày mai sáng lạn...

Binh Nhì Đầu Bạc

Chúng tôi đòi tự do





Việt Hồng - phóng sự từ Warsaw, Ba Lan

Vào cuối tuần vừa qua, trong lúc cộng đồng người Việt tại Mỹ đang sôi động "chào đón” ông Nguyễn Minh Triết, chủ tịch nước Cộng Hòa Xã Hội chủ nghĩa Việt Nam sang thăm chính thức Mỹ bằng một rừng cờ vàng và biểu ngữ thì ở thủ đô của Ba Lan, những người Việt Nam, Trung Quốc, Kazachstan, Chechnia, Miến Điện, Cu Ba, Bắc Hàn, Bạch Nga....cùng nắm tay nhau đòi hỏi tự do.

Buổi hòa nhạc ngoài trời mang tên "Chúng tôi đòi tự do” (1) được tổ chức tại quận Żoliborz, trong một khu công viên và bảo tàng xinh đẹp nằm ngay bên bờ sông Wisla đã được khá đông đảo khán giả thủ đô tham dự. Buổi hòa nhạc do Hội Tự Do Ngôn Luận Ba Lan tổ chức với vé vào miễn phí, được truyền hình trực tiếp trên TVP2, đăng trên Gazeta Wyborcza và một số Radio đưa tin. "Chúng tôi tổ chức buổi hòa nhạc này cho các bạn, cho những dân tộc còn chưa có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, chưa có nhân quyền. Chúng tôi hiểu các bạn vì tình trạng của các bạn ngày hôm nay cũng giống như của chúng tôi trước kia.” - Ông Mirosław Chojecki chủ tịch Hội Tự Do Ngôn Luận nói.

Từ nhiều ngày, trước khi buổi hòa nhạc được tổ chức, các nhóm đối lập tại Ba Lan đã chuẩn bị phim tài liệu, hình ảnh, tư liệu để giới thiệu về "thành tích” đàn áp nhân quyền ở nước mình. Mở đầu, ông Adam Borowski, thành viên Hội Tự Do Ngôn Luận và là đại diện danh dự của Chechnia, tuyên bố lý do tổ chức buổi hòa nhạc, ông cũng điểm mặt các chế độ độc tài còn sót lại trên thế giới, trong đó có Việt Nam.

Buổi hòa nhạc được giới văn nghệ sĩ nhiệt liệt hưởng ứng, có nhiều ca sĩ nổi tiếng được giới trẻ và công chúng Ba Lan yêu mến như Stanisław Sojka, Tomasz Lipiński, Daab, Kinga Preis, Voo Voo, Dżem, Iwona Loranc, Maciej Maleńczuk, Przemysław Bogusz, Dorota Miśkiewicz… tham dự.

Sân khấu được chuẩn bị khá chu đáo từ ngày hôm trước. Khi những lời hát ca ngợi tự do, phản đối độc tài, kêu gọi tranh đấu cho nhân quyền… vang lên cũng là lúc những thước phim tài liệu được chuẩn bị công phu từ nhiều ngày trước được trình chiếu trên màn ảnh, phía sau các ca sĩ. Nếu những lời ca đem lại sự phấn chấn tin tưởng cho hầu hết khán giả có mặt tại đây, thì ngược lại, bức tranh đen tối về tình hình nhân quyền được chiếu lên đã gây xúc động lớn. Những bà mẹ, những cô gái với giọt lệ đọng đầy nơi khóe mắt hướng cái nhìn cảm thông và chia sẻ về nhóm những người nước ngoài có mặt nơi đây. Những hình ảnh của Thiên An Môn với xe tăng và xác các sinh viên trên đường phố, hình ảnh đàn áp Pháp Luân Công ở Trung Quốc, cách mạng Cam tại Ucraina, cuộc chiến đẫm máu tại Chechnia, hình ảnh quản thúc bà Aung San Suu Kyi (Miến Điện), đàn áp đối lập tại Kazakhstan, việc bưng bít thông tin và bóp nghẹt dân chủ tại Cu Ba, Bắc Hàn…lần lượt hiện ra. "Dã man quá! Ba Lan thời kỳ thiết quân luật cũng giống như vậy!” – Một người đứng cạnh tôi nhận xét.

Việt Nam đem đến đây hình ảnh Hòa Thượng Thích Quảng Độ và phiên tòa xử Linh mục Nguyễn Văn Lý. Ngoài ra, các bạn Việt Nam còn phát nhiều tờ rơi in hình Linh mục Lý bị bịt miệng. Tờ rơi cũng điểm qua các thành tích đàn áp nhân quyền của Hà Nội từ năm 1975 tới nay và đặc biệt nhấn mạnh tới chiến dịch đàn áp bất đồng chính kiến xảy ra hồi đầu năm nay, kêu gọi Ba Lan và cộng đồng quốc tế ủng hộ Việt Nam trên con đường giành lại tự do.

Nhiều người Ba Lan kinh ngạc và xúc động về hình ảnh Linh mục Lý bị bịt miệng. Họ không thể hiểu nổi tại sao một bị caó lại có thể bị bịt miệng và vì sao một Linh mục lại bị đối xử như vậy. Một phụ nữ lắc đầu, lẩm nhẩm cầu Chúa và làm dấu Thánh. Với những người dân trong một đất nước sùng đạo (hơn 90% theo đạo Thiên chúa) thì Linh mục là những người đáng kính và bức ảnh quả là sự xúc phạm. Nhưng nếu ngược lại lịch sử thì Ba Lan không thiếu những Linh mục đã dũng cảm chống lại bạo quyền cộng sản, nhiều người đã bị tù đày, khủng bố và một Linh mục đã bị an ninh cộng sản thủ tiêu bằng cách buộc đá, ném xuống sông.

Những người Việt tại Đông Âu nói chung và Ba Lan nói riêng thường chỉ đem theo các khẩu hiệu khi tranh đấu. Họ thiếu một là cờ chỉ vì không thể đem theo cờ đỏ sao vàng cũng không muốn đứng dưới cờ vàng. Nhưng lần này là một ngoại lệ! Có lẽ đó là lần đầu tiên, ở một nước Đông Âu, vốn luôn được coi là sân sau của Hà Nội, một lá cờ vàng 3 sọc đỏ tung bay trong gió bên cạnh cờ của các nước bạn!

Không chỉ người Ba Lan ngạc nhiên mà ngay cả những người Viêt Nam cũng bất ngờ về sự có mặt của lá cờ vàng. Chủ nhân của lá cờ - ông Mirosław Chojecki cho hay, cộng đồng người Việt tại California đã tặng ông khi ông sang đó trong vai trò người đại diện danh dự cho Ủy Ban Bảo Vệ Người Lao Động.

Vai kề vai, những người Việt Nam, Trung Quốc, Kazakhstan, Chechnia, Cu Ba, Bắc Hàn...cùng tranh đấu, cùng hy vọng vào một tương lai sáng đep hơn trên đất nước mình. Chắc chắn, những hình ảnh ngày hôm nay sẽ còn đọng lại trong tâm trí nhiều người có mặt nơi đây. Riêng tôi, trên đường lái xe về nhà, văng vẳng bên tai tôi là tiếng hát của ca sĩ Tomasz Lipiński: " Bạn cần tự do để làm gì? Tôi cần tự do để làm gì? Chúng ta cần tự do để làm gì? Tự do là không khí, là cuộc sống, tự do là tất cả, chúng tôi cần tự do...".

Tôi tin rằng, một ngày nào đó, không còn xa nữa, tự do sẽ đến với đất nước tôi, với đất nước các bạn, với tất cả chúng ta.

--------------------------------------------------------------------------------
(1) Nguyên văn tiếng Ba Lan: "Pytam o Wolność"

Thứ Ba, 26 tháng 6, 2007

Cám Ơn Anh Người Thương Binh VNCH


Kính gởi quý vị khán giả Montréal và các vùng lân cận thân ái

Theo thông lệ hàng năm, The Handicapped and Orphans Fund xin được vạn hạnh giới thiệu đến tất cả quý vị khán thính giả của Montreal, cùng các vùng lân cận một chương trình đại nhạc hội hết sức đặc sắc và hiếm có.

Từ hơn một năm qua, chương trình đại nhạc hội này đã được chuẩn bị công phu với tất cả tâm thành và nhiệt tình của ban tổ chức với mục đích cống hiến đến quý vị khán giả một kết hợp nghệ thuật đầy tình nhân ái trong nét đặc thù của bản sắc dân tộc.

Số tiền quyên góp trong ngày đại nhạc hội sẽ được trao đến từng gia đình thương phế binh Việt Nam Cộng Hòa đang quẫn bách khốn khó tại quê nhà.

Cũng xin kính thông báo cùng quý vị khán giả thân ái, lần đầu tiên, dưới sự bảo trợ của đài truyền hình SBTN và nhạc sĩ Trúc Hồ, chương trình CẢM ƠN ANH tại Montreal sẽ được trực tiếp thu hình và phát hình đến khắp cộng đồng người Việt trên toàn thế giới.

Đây là một chương trình văn nghệ hát cho lính, và vinh danh những người lính anh dũng, hào hùng, bất khuất Việt Nam Cộng Hòa, đã chiến đấu, và đã hy sinh cho nền tự do dân chủ của Miền Nam Việt Nam.

Kính mời quý vị khán giả hãy cùng với gia đình, cùng với bằng hữu, cùng với chúng tôi đến tham dự buổi đại nhạc hội CẢM ƠN ANH, cùng thưởng thức một chương trình văn nghệ phong phú, lôi cuốn, quy mô chưa từng có với những tiết mục vô cùng ý nghĩa, thật cảm động và tràn đầy kỷ niệm của một thời chinh chiến, một thời bỏ xứ ra đi.

Sự có mặt của mỗi một quý vị khán giả không chỉ là sự biểu lộ tấm lòng yêu thích nghệ thuật đơn thuần , mà còn sâu sắc hơn, sự có mặt của mỗi quý vị khán giả đến với buổi đại nhạc hội CẢM ƠN ANH, chính là những lời tri ân trân trọng chan hòa tình nhân ái nhất đến với từng mỗi người lính Việt Nam Cộng Hòa đã bỏ mình trong cuộc chiến vì hai chữ Tổ Quốc, phải hy sinh một đời vì xả thân bảo vê Quê Hương để cho mỗi chúng ta ngày hôm nay có cơ hội sống còn nơi này hít thở bầu trời tự do xanh thẳm.

Sự có mặt của mỗi quý vi khán giả trong ngày đại nhạc hội CẢM ƠN ANH cũng chính là những tiếng nói bắt nguồn từ mỗi trái tim nhân ái, thao thức và quan tâm hoài vọng đến cuộc sống của các thương binh Việt Nam Cộng Hòa đang khốn khổ bị bỏ quên tại quê nhà.

Ban tổ chức xin được trân trọng tỏ bày lòng biết ơn đến thời gian và tấm lòng của từng mỗi quý vị khán giả Montréal và các vùng lân cận thân yêu trong nhiều năm qua đã không ngừng ủng hộ và bảo trợ cho cho tất cả chương trình của The Handicapped and Orphans Fund thực hiện. Chúng tôi rất kính mong được gặp lại tất cả quý vị khán giả trong ngày đại nhạc hội CẢM ƠN ANH, một đại nhạc hội vinh danh và tri ân ông, cha, chú, anh, em, bằng hữu, và những thương binh Việt Nam Cộng Hòa.

Vô cùng trân trọng

Ban tổ chức của đại nhạc hội CẢM ƠN ANH

Thứ Hai, 25 tháng 6, 2007

Trung Tướng Nguyễn Chánh Thi Ra Đi


Theo tin mới nhận được, cựu Trung tướng Nguyễn Chánh Thi vừa từ trần vào lúc 4:21 chiều ngày 23 tháng 6 tại thành phố Lancaster, Pennsylvania, Hoa Kỳ, hưởng thọ 84 tuổi.

Linh cữu của trung tướng sẽ được hỏa thiêu và an táng theo nghi thức Phật giáo vào ngày mai, thứ ba, 26 tháng 6.

Theo yêu cầu của trung tướng và gia đình, lễ an táng chỉ tổ chức đơn giản trong phạm vi gia đình mà thôi.

Tiểu Sử và Cuộc Đời
Trung Tướng Nguyễn Chánh Thi

Trung Tướng Nguyễn Chánh Thi sinh ngày 23 tháng 2 năm 1923 tại Huế, gia nhập vào quân đội năm 1941, bị Nhật Bản bắt làm tù binh năm 1945. Bị Cộng sản bắt giam tại Quảng Ngải năm 1945. Trở lại quân đội năm 1947, tham dự các chiến trận tại Bắc Việt trong đơn vị Nhảy Dù cho đến năm 1954.

Ngày 23 tháng 4 năm 1955 Ông được Trung Tướng Lê Văn Tỵ đưa về làm Tiểu Đoàn Trưởng Tiểu Đoàn 5 Nhảy Dù. Sau đó trong chiến dịch Hoàng Diệu, tiểu trừ quân Binh Xuyên tại Đặc Khu Rừng Sát, ông được Tổng Thống Diệm chỉ định làm Chỉ Huy Phó Liên Đoàn Nhảy Dù chỉ huy 3 Tiểu Đoàn 1,5&6 Nhảy Dù tham gia chiến dịch. Đầu tháng 9/1956 ông được chỉ định làm Chỉ Huy Trưởng Liên Đoàn Nhảy Dù thay thế Đại Tá Đổ Cao Trí. Khi Liên Đoàn Nhảy Dù được cải danh thành Lữ Đoàn Nhảy Dù ông là vị Tư Lệnh đầu tiên của Lữ Đoàn Nhảy Dù.

Khi làm Tư Lệnh Nhảy Dù, Đại Tá Thi thường quan tâm tới đời sống của Anh Em Binh Sỉ, nhất là các Binh Sỉ độc thân. Hằng ngày ông thường thả bộ từ văn phòng Tư Lệnh đến khu nhà bếp nấu ăn cho các Binh Sỉ độc thân của các đơn vị đồn trú trong căn cứ Hoàng Hoa Thám, tự mình nếm thử thức ăn, quan sát cách thức nấu nướng và vệ sinh sạch sẽ nhà bếp. Ông khuyến cáo các đơn vị hằng ngày phải luôn luân phiên cắt cử các toán kiểm thực, kiểm soát nhà thầu thực phẩm từ lúc đi chợ cho đến khi nấu ăn xong.

Đại Tá Thi cũng thường xuyên thăm viếng, doanh trại của các đơn vị trực thuộc. Ông thường lưu ý đến cách thức tổ chức trong các doanh trại, nhà ngủ, nhà bếp của Binh Sỉ luôn cả “chuồng cọp”. Nếu các “Anh Hùng” bị nhốt do các tội nhậu nhẹt say sưa hay đánh lộn ngoài phố… ông thường ra lệnh thả, ngoài trừ các tội canh gác ngũ gật, và thường giải quyết các việc như vậy bằng khẩu lệnh chứ không cần phải bằng văn thư.

Ngày 11 tháng 11 năm 1960, tham gia đảo chánh Tổng Thống Ngô Ðình Diệm thất bại, ông phải lưu vong sang Kampuchia. Sau chính biến 1963 Ông về nước và trở lại Quân Ðội với cấp bậc Thiếu Tướng và được công cử làm Tư Lệnh SÐ1BB rồi làm Tư Lệnh QÐ 1 vào năm 1964.

Ngày 13 tháng 9 năm 1964, Ðại Tá Huỳnh văn Tồn Tư Lệnh Sư Ðoàn 7 Bộ Binh và Trung Tướng Dương văn Ðức Tư Lệnh Quân Ðoàn IV đảo chánh. Tướng Nguyễn văn Thiệu lúc đó đang làm Tham Mưu Trưởng liên quân tại Bộ Tổng Tham Mưu, không có quân trong tay nên phải cầu cứu với Thiếu Tướng Nguyễn Chánh Thi Tư Lệnh Sư Đoàn 1 Bộ Binh về Sài Gòn để phản công. Tướng Thi nhờ vào uy tín và sự quen biết với các vị Tư Lệnh hai Binh Chủng Nhảy Dù và Thủy Quân Lục Chiến cũng như Quân Chủng Không Quân nên ông đã chỉ huy phản công để dẹp đảo chánh thành công rất dễ dàng.

Ngày 19 tháng 2 năm 1965 Thiếu Tướng Lâm Văn Phát và Ðại Tá Phạm Ngọc Thảo lại đem quân và xe tăng vào chiếm trại Lê Văn Duyệt, đài phát thanh Sài Gòn, bến Bạch Đằng và sân bay Tân Sơn Nhất. Tướng Nguyễn Khánh phải đào thoát bằng máy bay ra Vũng Tàu. Cuộc đảo chánh nầy cũng lại bị Trung Tướng Nguyễn Chánh Thi Tư Lệnh Quân Ðoàn I phối hợp cùng Binh Chủng Không Quân dẹp tan, nhân dịp này Tướng Nguyễn Chánh Thi với danh nghiã là Tư Lệnh Quân Ðoàn Giải Phóng Thủ Ðô đã yêu cầu Quốc Trưởng Phan Khắc Sửu giải nhiệm Tướng Nguyễn Khánh, và ép buộc Tướng Nguyễn Khánh phải xuất ngoại trị bệnh.

Tháng 7 năm 1966, xãy ra vụ biến động miền Trung, Tướng Thi bị bải chức và sống lưu vong ở Mỹ cho đến ngày nay.

Hình ảnh đồng hương Việt Nam tham dự Diễn Hành Văn Hóa Quốc Tế tại New York






Diễn Hành Văn Hóa Quốc Tế - 22nd Annual International Cultures Parade IMMIGRANT'S PARADE Saturday, June 23rd @12 Noon
Avenue of the Americas - from 37th to 57th St, NYC
Photographer: Nguyen V Dang

Người Việt tham gia cuộc diễn hành Văn Hóa Quốc Tế tại New York City

Slide Show

Diễn Hành Văn Hóa Quốc Tế
22nd Annual International Cultures Parade
IMMIGRANT'S PARADE
Saturday, June 23rd @12 Noon
Avenue of the Americas
from 37th to 57th St, NYC
http://www.10.org/IIF-tear.asp
Photographers: Nguyen V Dang
Web Album created by Hiep N. Bui -
Vietnamese American Television (VATV), Washington, DC.

Hàng ngàn người biểu tình trong hai ngày ở Dana Point để lên tiếng cho những người không được quyền lên tiếng


Making their voices heard
Two-day protest outside the St. Regis Monarch Beach Resort and Spa in Dana Point drew thousands. By DEEPA BHARATH, MARY ANN MILBOURN AND NORBERTO SANTANA Jr.
THE ORANGE COUNTY REGISTER. T Vân lược dịch

Xem video clip

Họ muốn lên tiếng cho những người không được quyền lên tiếng. Và ban tổ chức cuộc biểu tình kéo dài 2 ngày để phản đối chuyến đến thăm quận Cam của Chủ tịch Việt Nam Nguyễn Minh Triết tin rằng họ đã làm được đúng như vậỵ.

Cuộc biểu tình này đã được dự tính hàng tháng trời, theo ông Dũng Trần, một người trong ban tổ chức cuộc biểu tình bên ngoài khu du lịch St. Regis Monarch Beach Resort, nơi có hàng ngàn người tham dự.

Nhiều người trong cộng đồng Mỹ gốc Việt tại Little Saigon (Sài Gòn Nhỏ) là những người tỵ nạn CS, họ đã đến Hoa Kỳ sau khi Sài Gòn sụp đổ vào năm 1975. Quận Cam (Orange County) với hơn 100 ngàn người Mỹ gốc Việt định cư, bây giờ là nơi có cộng đồng người Việt đông đảo nhất thế giới, bên ngoài quê hương của họ. Vào hôm Thứ Sáu và Thứ Bảy, hàng ngàn người đứng (biểu tình) hàng giờ đồng hồ bên ngoài khu du lịch St. Regis trong khi (ở bên trong) ông Triết gặp các nhóm doanh nghiệp địa phương với cố tâm muốn gầy dựng những quan hệ thương mãi giữa hai nước.

Nhưng ông Trần nói rằng sự biểu dương lực lượng của cộng đồng tỵ nạn đã thành công ở nhiều mặt khác nhau: "Thứ nhất là tạo ra sự chú ý trong công luận về những vi phạm nhân quyền tại Việt Nam, thứ hai là Chủ tịch Triết đã có những buổi hội kiến với Tổng thống Bush và các nhân vật lãnh đạo quốc hội Hoa Kỳ và tất cả những vị này đã thúc đẩy ông Triết để cải thiện tình trạng nhân quyền tại Việt Nam."

Và cái làm cho họ thấy không bị bõ công là xe chở ông Triết lúc đến đã không có lá cờ cộng sản Việt Nam trên xe. Ông Trần nói: "Đó là một hình thức điển hình. Điều đó cho chúng tôi biết ngay lập tức là ông ta sợ hãi không dám cắm cờ trên xe và phải đi lòng vòng giống như một kẻ cảm thấy nhục nhã về cái mà ông ta đang đại diện."

Cuộc biểu tình hôm sáng Thứ Bảy có hơn 2 ngàn người tham dự, và họ đã biến một buổi sáng âm u thành sáng sủa khi họ phất những lá cờ vàng ba sọc đỏ của miền Nam Việt Nam xen kẽ cùng với cờ Mỹ trên những lối đi của khách bộ hành, ngay đằng trước khu vực du lịch sang trọng nàỵ.

Hàng trăm người đã đến bằng những chuyến xe bus du lịch từ Little Saigon vào lúc sáng sớm khoảng 8giờ, để hăng hái tham gia một cách ôn hoà và vào cuộc biểu dương tinh thần đối kháng.

Ông Triết đến St Regis tối hôm Thứ Sáu và được chào đón bằng những lời la mắng và những khẩu hiệu như "Đả đảo Cộng sản" và "Việt cộng cút đi". Nhà lãnh đạo Việt cộng đã đến quận Cam dưới lời mời của Hội doanh nghiệp Việt Nam đặt tại Irvine và Phòng Thương mãi Kỹ nghệ Việt Nam.

Nhưng những người phản đối ở bên ngoài, bất bình vì việc nhà nước Việt Nam mới đây bỏ tù các nhà tranh đấu nhân quyền, trong đó có linh mục Công giáo Nguyễn Văn Lý, đã gạt bỏ ngay cái ý tưởng quan hệ về thương mãi với một quốc gia bị cai trị bởi ĐSCVN từ khi Sài Gòn bị mất vào ngày 30/4/75.

Timothy Ngô đến từ quận Cam cho biết những "kẻ ngồi bên trong", đặc biệt là những người Mỹ gốc Việt, sẽ bị coi là "những quân phản quốc"

"Họ quên rằng họ đã đến đây như thế nào - ngồi trên một chiếc thuyền, bị đẩy ra khỏi đất nước họ bởi những tên Cộng sản nàỵ . Bây giờ họ ở bên trong khách sạn này để thương lượng làm ăn với những tên như vậỵ . Thật là nhục nhã" . Timothy nói một cách say sưa.

Ban tổ chức buổi tiếp tân ở St. Regis hôm Thứ Bảy đã không trả lời điện thoại, nhưng trước đó đã cho tờ báo Register biết là buổi họp chỉ chuyên về "mục đích thương mãi".

Đoàn biểu tình bên ngoài khu du lịch hét mắng và la lớn những khẩu hiệu chống cộng sản khi các đoàn xe rời khách sạn sau buổi họp. Nhiều người ngồi trong xe đã dùng các tờ tạp chí che mặt, khi xe của họ vọt ra khỏi các ngã tư.

Chủ tịch Triết và phái đoàn của ông ta rời khu du lịch trễ vào buổi sáng hôm đó, khi các nhân viên cảnh sát quận Cam với các xe tuần cảnh và ngựa, cũng như xe mô tô đã tạo ra một hàng rào cản trên đường Niguel để giữ an ninh. Một số lớn người trong đoàn biểu tình đã nhào ra đường la lớn những khẩu hiệu lúc xe ông chở Triết chạy ra khỏi cổng khách sạn và phóng đi.

Đây là một cảnh hết sức ấn tượng đối với nhiều cư dân địa phương, trong đó có nhiều người bị bất ngờ khi họ ra đường đi bộ buổi sáng.

Mặc dù ồn ào và lưu thông bị tắc nghẽn, hầu hết các cư dân địa phương đã ủng hộ đoàn biểu tình. Bà Sherry Merrick trong cuốc đi bộ buổi sáng đã ngừng lại để nói chuyện: "Tôi không hiểu tại sao (Triết) lại đến đây và không tôn trọng mọi người. Tôi nghĩ điều đó rõ ràng rất vô phép và (có thể nhận thấy) trên khuôn mặt của họ."

--------------------------------
Making their voices heard
Two-day protest outside the St. Regis Monarch Beach Resort and Spa in Dana Point drew thousands.
By DEEPA BHARATH, MARY ANN MILBOURN AND NORBERTO SANTANA Jr.
THE ORANGE COUNTY REGISTER

DANA POINT - They wanted to speak for those who can’t. And organizers of the two-day protest of the unprecented Orange County visit by Vietnamese President Nguyen Minh Triet believe they did just that.

It was a protest that had been in the works for months, said Dung Tran, one of the organizers of the demonstration outside the St. Regis Monarch Beach Resort and Spa that drew thousands over two days.

Many of the Vietnamese-American community in Little Saigon are refugees who came to the United States after the fall of Saigon in 1975. Orange County, with more than 100,000 Vietnamese-Americans, now has the largest Vietnamese community outside of their home country. And on Friday and Saturday, several thousand stood outside the St. Regis for hours as Triet met with local business groups in an attempt to forge trade ties between the two countries.

But Tran says this show of support by the community has been a success at many levels.

“First it’s created awareness among the general public about the human rights violations in Vietnam,” he said. “Secondly, the president had meetings with President Bush and congressional leaders who all urged him to improve Vietnam’s human rights record.”

But what made it worth their while was the way Triet’s limousine arrived without Vietnam’s flag on it.

“To us that is symbolic,” Tran said. “It tells us right away that he is afraid to put the flag on his car and has to move around like someone who is ashamed of what he represents.”

Saturday morning’s protests drew more than 2,000 people, who brightened an overcast morning as they waved the red and yellow South Vietnamese flags that were interspersed with the Stars and Stripes on the sidewalk in front of the upscale resort.

Hundreds showed up in organized tour buses from Little Saigon as early as 8 a.m. to participate in what was a peaceful, yet passionate show of opposition. Demonstrators in Little Saigon solemnly sang the pre-Communist Vietnamese National Anthem before boarding four buses to take them to the Dana Point protest.

Triet arrived at the St. Regis Friday night only to be greeted by loud jeers and slogans of “Down with Communists” and “Go home Viet Cong.” The Communist leader came to Orange County at the invitation of the Irvine-based Vietnam Business Association and Vietnam Chamber of Commerce and Industry.

But protesters outside, angered by recent imprisonment of human rights activists including Catholic priest Nguyen Van Ly, balked at the idea of trade ties with a country that has been ruled by the Communist Party since the fall of Saigon on April 30, 1975.

Timothy Ngo of Orange said the “people inside,” especially Vietnamese-Americans, will be looked upon as “traitors.”

“They’ve forgotten how they got to this country – sitting on a boat, driven out of their own country by these Communists,” he said, impassioned. “Now they’re inside this hotel making deals with those same people. It’s a shame.”

Organizers of the St. Regis event did not return calls Saturday, but earlier told the Register that the meeting was entirely for “trade purposes.” Vietnamese government officials could not be reached for comment.

The crowd gathered outside the resort booed and shouted anti-Communist slogans as cars left after the meetings. Some of the cars’ occupants covered their faces with magazines as their vehicles zoomed away from the intersection.

The president and his entourage left the resort late in the morning as Orange County Sheriff’s deputies in patrol cars and on horseback and motorcycles created a barricade on Niguel Road for security. Numerous protesters from the crowd rushed to the street shouting slogans as Triet’s vehicle made its way out of the gate and drove away.

It was quite a sight for local residents, many of whom were caught unaware when they went out for their morning walk.

Despite the noise and the disruption of traffic, most of the locals supported the protesters.

“I don’t understand why (Triet) came here and disrespected everyone,” said Sherry Merrick, who stopped to talk during her morning walk. “I think it’s so flagrant and in their face.”

Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2007

Mặt Trận Miền Tây Không Yên Tỉnh












Freedom For Viet Nam... Now... Now...
Nguyễn Minh Triết Go Home... Vixi Go Home
Democracy For Việt Nam... Now... Now

Hàng vạn tiếng hò hét vang động cả một block đường khi đến gần khu vực khách sạn St Regis Monarch Beach Resort. Bên cạnh đó là hùng ca "vẫn còn đây, vẫn còn đây các con của Mẹ... Vẫn còn đây, vẫn còn đây các con của Cha"...

Nữ Giám sát viên Janet Nguyễn đứng đầu chiến tuyến...

Hàng chục xe bus, xe hơi treo Cờ Vàng 3 Sọc Đỏ các loại khởi hành từ Little Saigon chạy vùng vụt hướng về Dana Point vào lúc 2 giờ chiều thứ sáu 22 tháng 6 năm 2007. Tại đây, hàng rào cảnh sát đã dựng sẳn chờ đợi đoàn biểu tình. Họ đã biết, đã dự trù có cuộc biểu tình lớn của Người Việt Tị Nạn.

Toán tiền sát đã hiện diện, Cờ Vàng treo đầy ngạo nghể tung bay ngay trên những rào chắn đó, dọc theo khung rào là hình ảnh Linh Mục Nguyễn Văn Lý bị "bịt miệng" và nhiều khẩu hiệu đã đảo cộng sản.

Trên dưới 10,000 ngàn người đã hiện diện tại St Regis Monarch Beach Resort chiều ngày thứ sáu 22 tháng 6 và sáng ngày thứ bảy 23 tháng 6 năm 2007.

Nếu Hoa Thịnh Đốn và New York là trận đụng độ về "chính trị" thì tại Nam California có thể nói là đụng độ về "quân sự". Trong cả hai lần, chống Nguyễn Minh Triết vào (chiều thứ sáu) và Nguyễn Minh Triết ra (trưa thứ bảy), nhân viên công lực và đoàn người biểu tình đã dàn hàng ngang "mặt đối mặt" ngay giữa con lộ.

Rút kinh nghiệm trong "biến cố Trần Văn Trường", cảnh sát Dana Point đã vô cùng hòa nhã, không một khiêu khích nào bộc lộ. Họ chỉ làm đúng nhiệm vụ bảo vệ an ninh trật tự, nếu không nói là thân thiện với đoàn biểu tình. Khi đoàn người ùa ra bao vây xe Nguyễn Minh Triết, hàng trăm nhân viên công lực nhào ra chắn đường và nhỏ nhẹ... Please... Please, back down. Vào lúc gần vãn cuộc, những người cảnh sát lái mô tô rà sát đoàn biểu tình và liên tục cất tiếng thật rỏ trong môi... Thanks You... Thanks You.

Giám sát viên Janet Nguyễn đã có mặt thật sớm vào chiều ngày thứ sáu. Cô và những phụ tá bước qua bên kia đường khu vực cấm để nói chuyện với cảnh sát, cô đứng ngay trước đoàn biểu tình mổi khi xe cảnh sát chạy tới yêu cầu đoàn biểu tình lùi lại lên lề đường. Cô là người cầm loa hô to: Việt Cộng... Go Home...

Bên cạnh đó, nghị viên Andy Quách liên tục chở những chai nước lạnh, những gói "chip" tiếp tế cho đoàn biểu tình. Hiện diện hòa mình cùng đoàn người tị nạn là các vị dân cử, Thượng Nghị Sĩ tiểu bang Lou Correa, nghị viện Tạ Đức Trí, ủy viên giáo dục, luật sư Nguyễn Quốc Lân, Nguyễn Quang Trung.

Nhiều đoàn thể, đảng phái, lực lượng đã kết đoàn liên kết chống sự hiện diện của Nguyễn Minh Triết.

Vẫn Còn Đây
Các Con của Mẹ
Từng đoàn xe bus đổ người từ các nơi xuống, xa xôi nhất là phái đoàn Sacramento, San Jose đã cùng về "dàn chào" Nguyễn Minh Triết bên cạnh khối người tị nạn kéo xuống từ Orange County, từ San Diego.

Dana Point là một nơi cách xa Freeway 5 sâu hun hút. Từ xa lô đi vào không dưới 20 phút xe. Bọn Việt Cộng có lẽ đã nghiên cứu để tránh mủi nhọn của đoàn người tị nạn... Đạy là bài học thương đau của Cộng Sản Việt Nam. Nơi đâu có dấu chân Việt Cộng ở đó có Người Việt Tị Nạn chống đối.

Gần phân nữa số người hiện diện trong đoàn biểu tình là thế hệ 1.5, thế hệ thứ 2. Họ 20 tuổi. Họ 30 tuổi, 40 tuổi. Và họ không chấp nhận chế độ cộng sản như các bậc cha anh 50, 60, 70, 80 tuổi đã nghẹn ngào bỏ nước ra đi. Những người đó đang hiện diện nơi đây, chung vai sát cánh reo hò "freedom For Việt Nam".

Đã từ lâu sau vụ Trần Văn Trường, Nam Cali mới có cảnh sôi động bừng bừng khí thế như hôm nay. Sự kết đoàn để chống tên đầu sỏ Bắc Bộ Phủ đến Hoa Kỳ trong nổi nhục nhã, xem thường của chính phủ Hoa Kỳ.

Những tên công an Cộng Sản lấp ló bên kia khu khách sạn. Núp ló sau những cột nhà. Lén lút không dám chường mặt ra.

Trưởng toán đặc nhiệm Phan Kỳ Nhơn cùng các anh Nguyễn Phục Hưng (Thủy Quân Lục Chiến), Cao Viết Lợi (Phong Trào Giáo Dân) Lê Quang Dật (Huynh Trưởng Gia Đình Phật Trưởng miền Quảng Đức) Nguyễn Phương Hùng (Biệt Động Quân) đã điều hành vai trò một cách tốt đẹp. Trung Úy Phạm Hòa (Nha Kỷ Thuật) lái chiếc xe Jeep rằn ri treo 2 lá đại kỳ chạy tới chạy lui tuần tiểu dọc theo 2 bên lộ suốt một block dài đầy nghẹt người biểu tình.

Các đoàn thể đảng phái, lực lượng đấu tranh, chúng tôi ghi nhận có Trần Trọng Đạt, Phan Thanh Châu, Lê Minh Nguyên, Lương Văn Tín, Hồ Anh Tuấn, Phạm Quang, Thái Hòa, Ngô Chí Thiềng, Nguyễn Tấn Lạc cùng hàng trăm anh em mặc quân phục đủ các binh chủng

Hầu hết anh em truyền thông đều có mặt, Nguyên Huy (báo Người Việt), Nguyễn Văn Thành (báo Viễn Đông), Bùi Bỉnh Bân (điện báo Người Việt Quốc Gia TV), Du Miên (Thời Báo) CNN Nguyễn Ngọc Chấn (đài phát thanh VNCR), Thanh Toàn (đài truyền hình ST-BN), Vương Trùng Dương (điện báo CaliWeekly) Huỳnh Lê (ký giả tự do) vợ chồng anh Thái Hiến (diễn đàn Chống Cộng) Nguyên Dzuy, Nick Út .v.v. Đông nhất có lẽ là phóng viên của đài truyền hình ST-BN với trên dưới 10 người. Vì đồng hương quá đông chen chúc trên lối đi của một block đường, có thể nhiều anh em khác chúng tôi không gặp mặt.

2 chuyến xe bus vẽ hẳn Cờ Vàng 3 Sọc Đỏ của hãng xe đò Long Thành chạy ngược chạy xuôi chở phái viên của đài truyền hình ST-BN quay phóng sự.

Những lời
nói dối
Báo quốc nội loan tin: Chủ tịch kể với bà con: “Trên đường đến đây hôm nay, tôi thấy một số ít bà con người Việt tụ tập, phản đối. Nói thật, tôi muốn xuống bắt tay họ, tôi muốn mời họ dự cuộc gặp hôm nay, để chúng ta cùng nói với nhau những lời chân thành, thẳng thắn.

5 ngàn người không thể là một số ít "bà con". Người đứng đầu một nước không nên nói dối.

Buồn thay, bên cạnh đó là những con buôn vì lợi nhuận bán buôn đã quên đi nổi nhục bị lùa ra biển, bị giam cầm tủi nhục cách đây 32 năm. Hàng thần lơ láo Nguyễn Cao Kỳ đã có mặt bên trong hội trường như một miếng mồi câu nhữ các tên ăn cơm cộng đồng quay lưng phản bội đồng hương tiếp tay làm lợi cho Việt Cộng. Chúng tôi sẽ công bố toàn thể những người có mặt tại địa điễm St Regis Monarch Beach Resort trong 2 ngày thứ sáu 22 tháng 6 và thứ bảy 23 tháng 6 năm 2007.

Những Chuyện Bên Lề sẽ được tiếp tục cập nhật

http://www.youtube. com/watch? v=FbuQvkr9pZs

http://www.youtube. com/watch? v=JrN59F6ZM- w

http://www.youtube. com/watch? v=FPELOFy1Pcs

Chủ Tịch Nguyễn Minh Triết tới Tòa Bạch Ốc, cộng đồng Việt Nam biểu tình rầm rộ





Xem Video clip biểu tình tại Washington

Ðỗ Dzũng/Người Việt (tường trình từ Washington D.C.)

WASHINGTON, DC. (NV) - Hơn 1,500 người biểu tình rầm rộ tại công trường Lafayette Square, từ 8 giờ sáng đến 12 giờ 30 trưa ngày Thứ Sáu, ngay trước Tòa Bạch Ốc, để phản đối ông Nguyễn Minh Triết, chủ tịch nước Việt Nam, làm phái đoàn của ông không thể vào cổng chính khi đến Tòa Bạch Ốc trong lần đầu tiên một chủ tịch nước Việt Nam cộng sản đến thăm chính thức Hoa Kỳ.

Tổng Thống George W. Bush đã tiếp Chủ Tịch Triết tại Phòng Bầu Dục, bên trong Tòa Bạch Ốc. Sau một cuộc hội đàm kéo dài gần một giờ, hai vị nguyên thủ quốc gia đã ra ngoài và họp báo chung.

So với cuộc biểu tình chống chuyến thăm Tòa Bạch Ốc của cựu Thủ Tướng Phan Văn Khải hồi năm 2005, mà phóng viên báo Người Việt cũng có mặt tại chỗ, cuộc biểu tình của cộng đồng Việt Nam hải ngoại lần này có nhiều người tham gia hơn làm cho tình trạng an ninh cũng chặt chẽ hơn.

Hồi năm 2005, đoàn xe của ông Khải đi vào cổng chính, góc đường 17 và Pennsylvania. Cảnh sát không lập hàng rào và người biểu tình có thế tiến đến xát hàng rào trước Tòa Bạch Ốc. Lúc đó, lực lượng cảnh sát cũng ít hơn và chỉ có hai cảnh sát trên ngựa.

Năm nay, cảnh sát dùng hàng rào cô lập toàn bộ đoạn đường Pennsylvania trước Tòa Bạch Ốc, từ đường 15 đến đường 17 và số lượng nhân viên an ninh cũng đông hơn. Trong khi đó, hơn một chục xe cảnh sát đậu sát nhau phía trước Tòa Bạch Ốc, đề phòng người biểu tình tràn qua. Ngoài ra, năm nay, có tới bốn cảnh sát trên ngựa.

Tất cả mọi du khách muốn tiếp cận Tòa Bạch Ốc để chụp hình đều bị từ chối. Ngay cả giới truyền thông cũng không được vượt qua hàng rào để tác nghiệp, ngoại trừ những ký giả có thẻ của Tòa Bạch Ốc.

Cảnh sát viên Baserap C J, thuộc Sở Cảnh Sát United States Secret Service, nói với phóng viên báo Người Việt rằng, ngay lúc đó, “mặt phía Nam của Tòa Bạch Ốc cũng tạm thời bị đóng và du khách không thể tiếp cận hàng rào để chụp hình.”

Cho tới khi cuộc biểu tình chấm dứt vào lúc 12 giờ 30 trưa, không ai thấy đoàn xe của ông Triết đi vào cổng chính Tòa Bạch Ốc. Nhóm duy nhất vào cổng chính là các nhà báo trong nước đi theo phái đoàn của ông Triết.

Tổng Thống Bush nhấn mạnh nhân quyền, Chủ Tịch Triết gọi là “chuyện nhỏ”

Trong khi đó, theo bản tin của Tòa Bạch Ốc, Tổng Thống Bush đã tiếp ông Nguyễn Minh Triết tại Phòng Bầu Dục và có một cuộc thảo luận riêng. Sau đó, hai ông đã có phát biểu trước báo giới vào lúc 10 giờ 50 phút sáng cùng ngày.

Tại cuộc họp báo sau khi hội đàm với Chủ Tịch Triết, Tổng Thống Bush cho biết ông đã nhấn mạnh vấn đề nhân quyền:

“Tôi cũng minh định rất rõ là để cho mối quan hệ hai nước được sâu đậm thêm, thì quan trọng là những người bạn của chúng ta cần phải thực hiện mạnh mẽ lời cam kết sẽ bảo vệ nhân quyền và tự do và dân chủ. Tôi giải thích điều tôi tin rằng, xã hội phong phú hơn khi mọi người được phép phát biểu tự do và thờ phượng tự do.”

Tuy nhiên, Chủ Tịch Triết đã cho rằng, vấn đề nhân quyền chỉ là chuyện nhỏ. Ông nói:

“Chúng tôi cũng đã trao đổi chân tình thẳng thắn về những vấn đề hai bên còn khác biệt như tôn giáo, tự do, dân chủ nhân quyền. Cách tiếp cận của hai bên là hai bên tiếp tục tăng cường đối thoại, hiểu biết lẫn nhau.”

Và ông gọi vấn đề nhân quyền là chuyện nhỏ: “Chúng tôi quyết tâm không vì những vấn đề khác biệt nhỏ ảnh hưởng đến quan hệ chung hai nước.”

Ngoài vấn đề nhân quyền, Tổng Thống Bush chúc mừng phái đoàn Việt Nam vì trong chuyến đi của ông Triết, hai bên đã ký Hiệp Ðịnh Khung về Ðầu Tư và Thương Mại. Ông Bush nhắc đến việc Việt Nam giúp tìm kiếm người Mỹ mất tích trong cuộc chiến tranh và nói: “Tôi đã tận mắt được chứng kiến điều đó tại Việt Nam.”

Ông Bush nói tới việc Quốc Hội Hoa Kỳ “chuẩn chi thêm tiền để trợ giúp trong vấn đề dioxin, vấn đề chất độc da cam,” việc Hoa Kỳ giúp Việt Nam đối phó với vấn nạn HIV/AIDS.

Ông Triết trong lời đáp từ công nhận và cảm ơn “sự giúp đỡ trên lĩnh vực HIV/AIDS, đặc biệt là giúp những nạn nhân da cam dioxin.” Ông nhấn mạnh sự phát triển mối quan hệ hai nước trong lãnh vực “đầu tư thương mại, khoa học kỹ thuật, y tế và nhân đạo.”

Ông cho biết, ông đã có dịp đi thăm một gia đình nông dân trồng nho ở Mỹ, “đã tận mắt thấy được cuộc sống hạnh phúc của họ.”

Cũng trong lời đáp từ, ông Triết đã nhắc tới cộng đồng người Việt tại Mỹ, chính là cộng đồng đang biểu tình đòi Việt Nam phải tôn trọng nhân quyền và tự do dân chủ. Ông nói: “Tôi cũng muốn gửi lời chào đến bà con người Việt tại Hoa Kỳ. Tôi xin khẳng định bà con là một bộ phận không thể tách rời của dân tộc. Tôi luôn muốn bà con thành đạt và là cầu nối giữa hai dân tộc.”

Trong lúc ông Triết ở trong Tòa Bạch Ốc, bên ngoài cuộc biểu tình vẫn tiếp diễn. Việc chính quyền Việt Nam gần đây mạnh tay đàn áp phong trào dân chủ, tôn giáo, nhân quyền, là đề tài chính của đoàn người biểu tình đông đảo trong công viên Lafayette Park.

Biểu tình đòi nhân quyền

Hầu hết những người biểu tình đều mặc áo trắng, phía trước ngực có hình “Phiên Tòa Bịt Miệng” nằm phía dưới hàng chữ “Stop 'Kangaroo Court' in Vietnam” màu vàng. Phía sau lưng là hàng chữ “Human Rights for Vietnam,” cũng màu vàng.

Trên tay người nào cũng cầm “cờ Vàng Ba Sọc Ðỏ và cờ Mỹ”. Nhiều người còn cầm những tấm bảng lớn có hình “Phiên Tòa Bịt Miệng,” hình hai luật sư Nguyễn Văn Ðài và Lê Thị Công Nhân và một số khẩu hiệu có dòng chữ như “Freedom for Vietnam,” “Triet and His Gang Are Big Liar”... Một số người Thượng cũng cầm cờ của mình và mặc trang phục dân tộc.

Những người biểu tình đã hô to các khẩu hiệu như “Free Father Ly,” “Freedom for Vietnam,” “Down with Hồ Chí Minh,” “Down with Nguyễn Minh Triết,” “VC is a liar,” “VC is a murder”... do các thành viên nhóm Tù Ca và ban tổ chức khởi xướng. Thỉnh thoảng, nhóm này lại kêu gọi mọi người cùng hát những bài hát như “Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ,” “Cờ Ta Bay Trên Cổ Thành Quảng Trị”...

Cùng lúc đó, một số bạn trẻ đã tổ chức “Phiên Tòa Bịt Miệng” ngay địa điểm chính diện của Tòa Bạch Ốc. Một bạn trẻ ngồi trên ghế, mặc áo đen, đeo kính cận, thỉnh thoảng bị một bạn khác, đeo mặt nạ hình khuôn mặt ông Nguyễn Minh Triết, hai tay có những vệt máu giả, thỉnh thoảng bịt miệng người bạn trẻ kia. Trong khi đó, bốn bạn trẻ khác ngồi xung quanh hai bạn trẻ này và trên miệng người nào cũng có một miếng băng keo băng qua miệng. Tất cả sáu người này đều ngồi trong một hàng rào kẽm gai tự tạo.

Có một lúc, đoàn người biểu tình tìm cách di chuyển hàng rào để tiếp cận gần Tòa Bạch Ốc. Ngay lập tức, lực lượng cảnh sát đã phải tập trung lại, yêu cầu mọi người trở lại chỗ cũ. Tuy nhiên, không có chuyện gì đáng tiếc xảy ra.

Tới khoảng 11 giờ 30 phút, nghĩ rằng, phái đoàn của ông Triết có thể vào cửa khác, một số người lái xe, trên có cắm Cờ Vàng Ba Sọc Ðỏ, chạy vòng quanh Tòa Bạch Ốc như thể tìm xem phái đoàn vào ngõ nào nhằm báo đồng hương biết.

Trong khi đó, vào khoảng 12 giờ trưa, khi thấy số nhà báo trong nước đã đi ra, hai nhóm khác trong số người biểu tình, mỗi nhóm chừng 20 người, di chuyển sang hai đầu đường Pennsylvania chờ sẵn trong trường hợp có những người trong phái đoàn của ông Triết ra ngoài thì biểu tình.

Mục đích của những người biểu tình là kêu gọi Việt Nam tôn trọng nhân quyền và phản đối chuyến thăm Hoa Kỳ của ông Triết.

Trả lời phỏng vấn báo Người Việt, ông Nguyễn Văn Hai, từ Forth Worth, Texas, đến, nói: “Tôi nghe nói ông Nguyễn Minh Triết đến để xin ký kết thương mại với Hoa Kỳ. Tôi biểu tình để kêu gọi Hoa Kỳ không nên giúp đỡ cộng sản mà nên giúp nhân quyền Việt Nam, giúp thả cha Lý ra.”

Ông Hai nói tiếp: “Mình cứ la thôi, còn nghe hay không là quyền của họ.”

Chị Nga Hoàng, sống ở Braselton, Georgia, lái xe 12 tiếng đến tham gia biểu tình, nói: “Chúng tôi muốn họ thả cha Lý vì cha không làm gì nên tội. Tôi tham gia biểu tình để đánh động lương tâm với chính quyền Việt Nam để thả cha ra.”

“Buổi biểu tình hôm nay rất tốt và là một đóng góp cho dân chủ và nhân quyền tại Việt Nam,” anh Nguyễn Sĩ Tiến, cùng với 26 người khác từ Tampa, Florida, lái xe 16 tiếng đến biểu tình, nói như vậy.

Bà Bùi Ngọc Tuyền, sống tại Houston, Texas, nói: “Tôi đến đây để chống Nguyễn Minh Triết và cho mọi người biết cộng sản hoàn toàn nói dối, điển hình là vụ 'Phiên Tòa Bịt Miệng.' Và chúng tôi đã thành công, bằng chứng là một phái đoàn quan trọng như thế mà đi cửa sau.”

“Cộng sản sắp đến ngày tàn lụi mới bịt miệng người ta. Trong bóng tối, không biết họ còn làm tới đâu nữa. Vì thế, tôi đến để phản đối. Tôi muốn đánh động để họ thả hết tù nhân chính trị,” bà Lê Tường Vân, hiện sống ở Corona, California, nói như thế.

Anh Nguyễn Huy Bằng, từ Austin, Texas, đến, cũng cho rằng, cuộc biểu tình thành công. Anh nói: “Cuộc biểu tình này là để đòi hỏi nhân quyền cho Việt Nam. Hôm nay, mọi người trên thế giới sẽ biết cuộc biểu tình này và cộng sản sẽ bị áp lực.”

Cuộc biểu tình này là một sự phối hợp thành công của ban tổ chức cộng với sự giúp đỡ của các cơ quan truyền thông và mạnh thường quân.

Trả lời phỏng vấn báo Người Việt, ông Lê Quyền, trưởng ban tổ chức biểu tình, nói: “Cuộc biểu tình hôm nay thành công là do công sức vận động chung của đồng bào mọi nơi, báo đài và những cơ sở thương mại và cá nhân. So với chuyến đi của ông Phan Văn Khải cách đây hai năm, số lượng đồng hương tham gia biểu tình năm nay đông gấp đôi, lên đến hơn 1,500 người. Rất nhiều đồng hương từ các tiểu bang lân cận và xa xôi cũng về tham dự.”

Ông Quyền kể tiếp: “Ngoài tám chiếc xe bus của cộng đồng người Việt tại Virginia, các cộng đồng khác cũng đi xe bus đến. Maryland có hai xe, New York ba xe, Texas hai xe, North Carolina một xe, Georgia ba xe, Florida hai xe, Illinois một xe, người Thượng hai xe và một số người khác đi xe riêng hoặc đi máy bay. Chúng tôi cũng in được 1,700 áo thun, có cung cấp nước uống, bánh mì và hotdog cho những người biểu tình.” (Ð.D.)