“… Chính quyền cộng sản không có chọn lựa nào khác là duy trì mức tăng trưởng ngày càng khó giữ này và như thế họ phải chấp nhận ngày càng lệ thuộc vào Mỹ hơn …”
Chuyến công du Hoa Kỳ cuối tháng 6 vừa qua có thể tóm tắt trong hai chữ : ê chề. Ông Triết đã không được tiếp đón như một nhân vật quan trọng, chưa nói là như một quốc trưởng của một nước với 85 triệu dân. Ông chỉ thảo luận với tổng thống Mỹ trong vòng một giờ, sau đó không có họp báo và thông cáo chung. Tại quốc hội Mỹ, ông đã chỉ gặp được bảy dân biểu để nghe họ phê phán thành tích tồi tệ về nhân quyền của chính quyền cộng sản Việt Nam. Trong các tiểu bang ông đã đi qua, không một thống đốc nào tiếp ông. Đã thế, ông còn bị chính các đồng bào của ông tại Mỹ biểu tình đả đảo rầm rộ. Các di chuyển của ông đều phải giữ kín về thời điểm và lộ trình. Ông đến một cách lấm lét và về một cách lủi thủi.
Bất cứ một nguyên thủ quốc gia bình thường nào cũng không thể chấp nhận một cuộc thăm viếng như vậy. Nhưng ông Triết đã rất nhẫn nhục để thực hiện chuyến đi này, và đó chính là điều đáng nói. Nó chứng tỏ rằng chính quyền cộng sản, hay ít nhất một khuynh hướng trong đảng cộng sản, muốn đến gần với Hoa Kỳ bằng mọi giá.
Chắc chắn là đã có một thế lực áp đảo trong đảng cộng sản không muốn đi xa hơn trong quan hệ hợp tác với Hoa Kỳ và đã làm tất cả để phá hoại chuyến công du này. Họ đã có đủ quyền lực để buộc ông Triết phải sang Bắc Kinh trước và tung ra một đợt đàn áp thô bạo đối với những người dân chủ. Như để khiêu khích và gây phẫn nộ tối đa, họ còn cho truyền hình những phiên tòa thô bỉ trong đó những người đòi dân chủ một cách ôn hòa bị bịt miệng, không có luật sư bào chữa, không có quyền tự bào chữa và bị xử những án tù rất nặng sau một thủ tục chớp nhoáng. Họ đã đủ mạnh để lộng hành trước sự bất lực của ông Triết, nhưng họ đã không thể hủy bỏ chuyến đi này bởi vì chính họ cũng cần sự hợp tác với Hoa Kỳ để có thể tồn tại. Hoa Kỳ đã là đối tác ngoại thương quan trọng nhất của Việt Nam
Chính quyền cộng sản Việt Nam đã thất bại trên mọi mặt. Tham nhũng, chênh lệch giàu nghèo, tụt hậu khoa học kỹ thuật đã trầm trọng và còn tiếp tục trầm trọng thêm. Y tế, giáo dục tiếp tục phá sản. Điểm son duy nhất của chính quyền là mức tăng trưởng kinh tế 8%, tuy chưa đạt mức độ có thể có đối với một nước nhiều tiềm năng và khởi hành ở mức độ thấp như Việt Nam nhưng cũng khả quan.
Chính quyền cộng sản không có chọn lựa nào khác là duy trì mức tăng trưởng ngày càng khó giữ này và như thế họ phải chấp nhận ngày càng lệ thuộc vào Mỹ hơn, với hậu quả tất nhiên là sau cùng sẽ phải chấp nhận dân chủ. Đó là một tiến trình, và việc ông Triết và đảng của ông phải chấp nhận chuyến công du không vinh quang này, hơn thế nữa còn cảm thấy nhẹ nhõm khi ký được một thỏa ước khung về thương mại và đầu tư, chứng tỏ rằng tiến trình này không thể đảo ngược được nữa.
Thông Luận
Chuyến công du Hoa Kỳ cuối tháng 6 vừa qua có thể tóm tắt trong hai chữ : ê chề. Ông Triết đã không được tiếp đón như một nhân vật quan trọng, chưa nói là như một quốc trưởng của một nước với 85 triệu dân. Ông chỉ thảo luận với tổng thống Mỹ trong vòng một giờ, sau đó không có họp báo và thông cáo chung. Tại quốc hội Mỹ, ông đã chỉ gặp được bảy dân biểu để nghe họ phê phán thành tích tồi tệ về nhân quyền của chính quyền cộng sản Việt Nam. Trong các tiểu bang ông đã đi qua, không một thống đốc nào tiếp ông. Đã thế, ông còn bị chính các đồng bào của ông tại Mỹ biểu tình đả đảo rầm rộ. Các di chuyển của ông đều phải giữ kín về thời điểm và lộ trình. Ông đến một cách lấm lét và về một cách lủi thủi.
Bất cứ một nguyên thủ quốc gia bình thường nào cũng không thể chấp nhận một cuộc thăm viếng như vậy. Nhưng ông Triết đã rất nhẫn nhục để thực hiện chuyến đi này, và đó chính là điều đáng nói. Nó chứng tỏ rằng chính quyền cộng sản, hay ít nhất một khuynh hướng trong đảng cộng sản, muốn đến gần với Hoa Kỳ bằng mọi giá.
Chắc chắn là đã có một thế lực áp đảo trong đảng cộng sản không muốn đi xa hơn trong quan hệ hợp tác với Hoa Kỳ và đã làm tất cả để phá hoại chuyến công du này. Họ đã có đủ quyền lực để buộc ông Triết phải sang Bắc Kinh trước và tung ra một đợt đàn áp thô bạo đối với những người dân chủ. Như để khiêu khích và gây phẫn nộ tối đa, họ còn cho truyền hình những phiên tòa thô bỉ trong đó những người đòi dân chủ một cách ôn hòa bị bịt miệng, không có luật sư bào chữa, không có quyền tự bào chữa và bị xử những án tù rất nặng sau một thủ tục chớp nhoáng. Họ đã đủ mạnh để lộng hành trước sự bất lực của ông Triết, nhưng họ đã không thể hủy bỏ chuyến đi này bởi vì chính họ cũng cần sự hợp tác với Hoa Kỳ để có thể tồn tại. Hoa Kỳ đã là đối tác ngoại thương quan trọng nhất của Việt Nam
Chính quyền cộng sản Việt Nam đã thất bại trên mọi mặt. Tham nhũng, chênh lệch giàu nghèo, tụt hậu khoa học kỹ thuật đã trầm trọng và còn tiếp tục trầm trọng thêm. Y tế, giáo dục tiếp tục phá sản. Điểm son duy nhất của chính quyền là mức tăng trưởng kinh tế 8%, tuy chưa đạt mức độ có thể có đối với một nước nhiều tiềm năng và khởi hành ở mức độ thấp như Việt Nam nhưng cũng khả quan.
Chính quyền cộng sản không có chọn lựa nào khác là duy trì mức tăng trưởng ngày càng khó giữ này và như thế họ phải chấp nhận ngày càng lệ thuộc vào Mỹ hơn, với hậu quả tất nhiên là sau cùng sẽ phải chấp nhận dân chủ. Đó là một tiến trình, và việc ông Triết và đảng của ông phải chấp nhận chuyến công du không vinh quang này, hơn thế nữa còn cảm thấy nhẹ nhõm khi ký được một thỏa ước khung về thương mại và đầu tư, chứng tỏ rằng tiến trình này không thể đảo ngược được nữa.
Thông Luận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét