“… chủ trương '' tốt đẹp phô ra, xấu xa đậy lại '' tưởng là khôn ngoan, nhưng thật ra là dại dột, vì làm lộ ra chân tướng không tin ở dân mình, chuyên bịt mồm, bịt mắt, bịt tai dân mình …”
Trước hết, danh chính ngôn mới thuận. Ông chủ đây không phải là ông chủ tịch Triết đâu! Chớ vội tưởng bở. Ông chủ đây là nhân dân Việt nam ta, người chủ thật sự của nước ta.
Vì trong chuyến Mỹ du của ông Triết, công luận Mỹ, thế giới dân chủ quốc tế, các ông bà nghị sĩ Mỹ và cả tổng thống Mỹ nữa đều coi nhân dân Việt nam là người chủ chân chính và lâu dài của nước ta. Chỉ trừ nhóm lãnh đạo độc đoán của đảng cộng sản vẫn tự coi là người chủ ngự trị trên đầu dân ta. Họ tự cho mình cái quyền láo xược bịt miệng, bịt mắt, bịt cả tai nhân dân ta, ông chủ nhà họ từng mở mồm công nhận hão.
Trong chuyến Mỹ du của ông Triết mới rồi, đội quân tuyên truyền báo chí rất chi là hùng hậu, lên đến hơn 50 người, gồm phóng viên báo nói, báo viết, báo mạng, quay phim, chụp ảnh, người phát ngôn...dưới quyền cai quản chặt chẽ đến khắt khe của bộ trưởng thông tin - văn hoá Lê Doãn Hợp.
Đội quân này được tuyển chọn kỹ và huấn thị nghiêm rằng: chỉ được viết bài, đưa tin, hình ảnh có lợi cho đảng và chế độ độc đảng, tuyệt đối cấm không được đưa nội dung nào có hại cho hình ảnh của đảng và chế độ. Dù cho nhiều sự kiện là hiển nhiên, rõ ràng, là sự thật được toàn thế giới công nhận, cũng cứ phải im thin thít, coi như không có, nghĩa là phải bịt mắt, bịt tai các độc giả, khán giả, thính giả - bà con ta ở trong nước.
Trước khi ông Triết sang Hoa kỳ, nếu chỉ đọc báo và nghe đài trong nước, bà con ta không biết rằng đã có nhiều sự kiện rất quan trọng liên quan đến chuyến đi này.
Như việc Tổng thống Bush cùng phó tổng thống đã mời 4 công dân Mỹ gốc Việt vào Nhà Trắng ngày 29-5-2007 để hỏi ý kiến trên tinh thần tin cậy và thân tình, dù cho chính quyền Hànôi cho rằng đó là những ''kẻ phản động'', ''hoạt động lật đổ'', là ''tên khủng bố'' từng bị bắt giam trong Hoả lò.
Như việc ngày 5-6-2007 Tổng thống Mỹ sang Praha (Tiệp) theo lời mời của Nhà dân chủ / Giải thưởng Nobel / nguyên Tổng thống Tiệp Havel dự cuộc họp quốc tế Dân chủ và Nhân quyền, đọc bài diễn văn dài long trọng cam kết Hoa kỳ tiếp sức mạnh mẽ nhân dân bị áp bức ở bất cứ nước nào đứng dậy giành tự do; ông Bush ca ngợi nhiều chiến sĩ dân chủ đang bị giam cầm và cho rằng trong đó nhiều người sẽ trở thành nhà lãnh đạo của những nước dân chủ tương lai; ông nhắc lại chủ trương Hoa kỳ có quỹ yểm trợ các phong trào dân chủ khắp thế giới, nhiều lần nhắc đến các chiến sĩ dân chủ Việt nam kiên cường và còn đòi trả ngay tự do cho Bà Aung San SyuKi và Linh mục Nguyễn Văn Lý.
Có dịp trao đổi tình hình về quan hệ Việt - Mỹ với một số nghị sĩ và nhà báo Mỹ ở Washington DC, tôi được họ cho biết rằng qua hai sự kiện trên, Tổng thống Hoa kỳ muốn gửi thông điệp rõ và mạnh đến người Việt nam nói chung, bao gồm giới cầm quyền ở Hànôi, các chiến sĩ dân chủ trong nước, cộng đồng người Việt khắp nơi, nhưng hướng chính là gửi đến đông đảo người dân bình thường chưa có quyền tự do ở trong nước, những người chủ chân chính của nước ta trong tương lai không xa.
Chính vì lẽ ấy mà tôi thấy có trách nhiệm viết bài báo này để tường trình tạm đầy đủ về chuyến đi của ông Triết, đặc biệt những gì mà chính quyền độc đảng cố ý che giấu nhân dân ta, cố ý bịt mắt bịt tai bà con ta.
Ngay cả bài nói ngắn chính thức của Tổng thống Bush trong phòng bầu dục của Nhà Trắng trưa 22-6-2007 lẽ ra phải đưa nguyên văn theo thông lệ quốc tế, theo tập quán lễ tân, tôn trọng lẫn nhau trong phép giao hảo và lịch sự, có đi có lại, thì chính quyền độc đảng đã xử sự một cách bất lịch sự, vô lễ, bất xứng, không giống ai, xoá bỏ hẳn một đoạn nói về dân chủ và nhân quyền.
Đây là thái độ trịch thượng vô lễ trước hết là đối với nhân dân ta ở trong nước, kiểu cường hào vô văn hóa, tự vỗ ngực : ta đây là ông chủ các ngươi, ta muốn cho các ngươi được biết điều gì là quyền của ta, tai các ngươi được nghe điều gì, mắt các ngươi được đọc điều gì là quyền của ta. Các ngươi là thần dân của ta, ta cho gì thì được nấy, không được đọc những gì, nghe những gì ta cấm, rõ chưa.
Thì dưới đây là nguyên văn câu nói của Tổng thống Bush đã bị kiểm duyệt trên báo và đài Hànôi:
''Tôi cũng nói rõ ràng là nếu muốn cho mối quan hệ giữa hai bên (Mỹ và Việt nam) phát triển sâu hơn, một điều quan trọng là các người bạn (phía Việt nam) của chúng ta phải cam kết mạnh mẽ hơn trong vấn đề nhân quyền và tự do, dân chủ. Tôi đã giải thích (với ông Triết) niềm tin tưởng mạnh mẽ của tôi là các xã hội sẽ phong phú hơn lên nếu nhân dân được phát biểu tự do và tín ngưỡng tự do ''.
(Nguyên văn tiếng Anh là: '' I also made it very clear that in order for relations to grow deeper that it's important for our friends to have a strong commitment to human rights and freedom and democracy. I explained my strong belief that societies are enriched when people are allowed to express themselves freely and worship freely ''.)
Thế là bịt miệng toàn dân Việt, bịt miệng Linh mục Lý giữa phiên toà, bịt miệng các chiến sĩ dân chủ chưa đủ, nay họ còn bịt miệng cả đến Tổng thống Mỹ !
Kiểm duyệt đoạn cốt lõi trên đây trong phát biểu chính thức của Tổng thống Hoa kỳ, nhóm cầm quyền Hànôi muốn dấu kín điều rất hệ trọng là chính quyền Hoa kỳ công khai khẳng định rằng điều kiện để phát triển sâu hơn quan hệ 2 nước là phía Việt nam phải cam kết mạnh mẽ thực hiện việc tôn trọng nhân quyền và quyền tự do dân chủ của công dân, nghĩa là không được bắt người chỉ vì có ý kiến chính trị khác biệt, không được bỏ tù người đòi quyền dân chủ, đòi tự do lập hội, tự do báo chí, tự do tôn giáo được ghi trong hiến pháp như họ vẫn làm cho đến nay.
Thêm nữa, giới lãnh đạo Hànôi cũng che giấu nhân dân điều đáng hổ thẹn là ông Triết đã cúi mình nhượng bộ (trả tự do cho anh Nguyễn Vũ Bình và anh Lê Quốc Quân) để được sang Mỹ và khi vào Nhà trắng đã ''bị'' ông Bush lên lớp cho về bài học dân chủ, rằng trả lại tự do cho nhân dân thì đất nước sẽ chỉ có giàu có, phong phú thêm lên mà thôi. Thật là một bài học đơn giản mà sâu sắc, cho những người chuyên lên lớp dạy bảo nhân dân, chuyên leo lẻo về ''phục vụ nhân dân'', về ''chính quyền của dân, cho dân, vì dân'' nhưng thật ra chỉ là chính quyền ''của đảng, cho đảng, vì đảng '' rất bảo thủ, lạc hậu đến tăm tối về dân chủ cần đến tận đất Mỹ để nhận bài học vỡ lòng. .
Một điều quan trọng nữa là những cuộc gặp gỡ của ông Triết với một số nhân vật hàng đầu trong ngành lập pháp Hoa kỳ cũng đã bị kiểm duyệt chặt chẽ trên báo, đài phát thanh và vô tuyến truyền hình trong nước. Cả một đội quân đông đảo tuyên truyền - báo chí quay phim, chụp ảnh đã cố tình bỏ quên, bỏ qua những cuộc gặp gỡ căng thẳng, có thể nói là đầy sóng gió giữa ông Triết và bà chủ tịch Hạ Viện Nancy Pelosi, với lãnh tụ phe đa số trong Thương viện Harry Reid, rồi với lãnh tụ đảng cộng hoà trong Thượng viện Mitch Mc Connell, thượng nghị sĩ Cộng hoà Chuk Hagel(Nebraska) cũng như trong buổi gặp ''nhóm dân biểu quan tâm đến Việt nam'' gồm các vị Frank Wolf và Tom Davis(Virginia), Chris Smith(New Jersey), Ed Roy và Zoe Lofgren(Cali)... Các phóng viên Mỹ có mặt đều tả lại những cuộc gặp ấy như là những cuộc chất vấn, hạch hỏi, dồn dập những câu : vì sao? vì sao? vì sao lại bắt giam, vì sao lại bỏ tù, vì sao bịt miệng, vì sao xử án chớp nhoáng, không có bào chữa, không có tranh tụng? ông Triết mất bình tĩnh, lúng túng, quanh co, người phiên dịch luống cuống, đúng như kẻ phạm tội chối quanh, hay như anh học trò dốt không thuộc bài, thật khốn khổ. Có thể ông ta đang chửi thầm, oán trách bộ chính trị 13 vị khác không có mặt để chia sẽ nỗi niềm tủi hổ cơ cực nhớ đời này !
Ông Triết bị bất ngờ trong Capitol - trụ sở Quốc hội Hoa kỳ vì không hề quen với cơ cấu quyền lực Mỹ, ông cứ tưởng như quốc hội trong nước, không có thực quyền. Thật ra Quốc hội Mỹ do từng lá phiếu của cử tri gom lại mà bầu ra, có thực quyền kiểm soát chặt chẽ chính phủ và Tổng thống, nhất là trong lĩnh vực đối ngoại và quốc phòng.
Cái vận đen thui của ông Triết ở Capitol còn là các ông nghị mặn mà với bang giao Mỹ - Việt vốn đã ít ỏi đều lần lượt thay đổi thái độ, như ứng cử viên tổng thống Mc Cain rất có uy tín hay như Chủ tịch tổ chức Caucus for Vietnam Blumenauer Dorgon đầy thế lực, vốn nhiệt tình sôi nổi với Hànôi nay lại đứng ở hàng đầu trong đông đảo nghị sĩ và dân biểu Mỹ đòi nhân quyền và dân chủ trước hết cho nhân dân Việt nam. Họ lắc đầu dứt khoát không chấp nhận kiểu lải nhải của ông Triết rằng các chiến sĩ dân chủ bị tù là do ''phạm pháp hình sự'' và nói thẳng rằng việc chống chế vụng về kiểu trẻ con ấy không thuyết phục được ai và không xứng đáng với một chính quyền biết tự trọng và có thiện chí xây dựng lòng tin cậy bè bạn.
Cũng chưa hết, ngay trên đồi Capitol, đúng một tuần trước khi ông Triết đến, tổng thống và lãnh đạo Quốc hội Hoa kỳ đã long trọng khánh thành tượng đài kỷ niệm hơn 100 triệu nạn nhân của chủ nghĩa cộng sản toàn thế giới, ở Liên xô cũ, Trung quốc, Đông Âu, Bắc Hàn, Cuba, Cambôt, trong đó có hàng triệu nạn nhân Việt nam trong cải cách ruộng đất, cải tạo công thương nghiệp, trong các vụ án Nhân văn - Giai phẩm, Xét lại chống đảng, các trại cải tạo và trong bi kịch thuyền nhân...Chỉ cần ông Triết đến đài kỷ niệm này đặt một bó hoa và chân thành tưởng niệm là đủ để thay cho hàng vạn lời ba hoa về ''đoàn kết và hoà hợp dân tộc'', về ''xoá bỏ hận thù hướng tới tương lai '', thực tế là kêu gọi những nạn nhân của chính họ tiếp tục quỳ gối làm tay sai cho một chính quyền độc đảng vẫn đè đầu cưỡi cổ nhân dân.
Mong rằng các bạn sành đọc báo, sành nghe đài, mong nuốn biết rõ sự thật, những diễn biến cụ thể, với tình tiết chân thực về chuyến Mỹ du của ông Triết hãy nghe bằng cả 2 tai, nghe đài Hànôi rồi nghe cả các đài RFA, RFI, BBC, VOA..., hãy đọc các báo Nhân dân, Lao động, Thanh niên, Tưổi trẻ, Tia sáng, Công an nhân dân, An ninh thế giới... rồi tìm đọc trên mạng các báo điện tử Đối thoại, Ý kiến, Đàn chim Việt, Phù sa, Thông luận, Cánh én, và các báo Mỹ như The Wall Street Journal, the Washington Post, the New Yorker, U.S. Today, the Boston Globe..., rồi so sánh các bạn sẽ rút ra được khối chuyện lý thú và bổ ích.
Rồi các bạn sẽ tự mình nhận ra rằng cái chủ trương '' tốt đẹp phô ra, xấu xa đậy lại '' tưởng là khôn ngoan, nhưng thật ra là dại dột, vì làm lộ ra chân tướng không tin ở dân mình, chuyên bịt mồm, bịt mắt, bịt tai dân mình, và đồng thời cũng tự thú nhận sợ sự thật, tự mình lừa dối mình nên không tiến bộ được.
Khi báo cáo kết quả chuyến Mỹ du với bộ chính trị và ban chấp hành trung ương đảng, tôi đoan chắc là ông Triết sẽ ém nhẹm những chuyện chuyến đi đã trắc trở, suýt bị lỡ tàu ra sao, không nâng cao được thành cuộc thăm chính thức ở tầm nguyên thủ quốc gia ra sao, không có bắn súng lớn, chào cờ, duyệt quân danh dự, cũng không có quốc yến, cho đến không có thông cáo chung, rồi phải đi cửa hông, cửa hậu, đi lén ra sao; rồi những cảnh bị truy hỏi cật vấn ở Quốc hội Mỹ ra sao, báo chí Mỹ đưa tin, bình luận về chuyến đi này như thế nào (họ đưa tin và ảnh về cảnh biểu tình đông đảo thành rừng người, rừng cờ, rừng biểu ngữ còn nhiều hơn là cảnh hoạt động của ông Triết).
Ông Triết cũng sẽ thổi phồng chuyện gặp bà con ta ở hải ngoại tại Nam Cali, dấu kín những chi tiết không đẹp đẽ gì như phải chọn địa điểm Dana Point cách Orange County - thủ đô người Việt tỵ nạn đến 40 kilômét, trong một phòng chứa tối đa 660 người, nhưng nói bừa lên là một nghìn, đoàn ông Triết đã 200; ông Triết phải đến và đi trên xe cảnh sát Mỹ vào Monarch Hôtel, và phải mời nhân vật Nguyễn Cao Kỳ từ Sàigòn sang làm cây cảnh chính, trong khi uy tín của vị tướng cao bồi này là dưới con số âm, cả trong và ngoài nước và trong công luận quốc tế; ông ta đang lo xây một trung tâm ăn chơi cờ bạc loại bự cho chủ Mỹ để hưởng hoa hồng môi giới, đến độ chưa có thời gian nào để đến thăm nghĩa trang Biên hoà như đã hẹn hão huyền.
Bà con ta ở trong nước cũng không được biết về những lời bàn luận sắc sảo của các nhà bình luận thời sự quốc tế lão luyện nhất về chuyến Mỹ du của ông Triết, như về bóng đen của giới cầm quyền Bắc kinh khi họ ép ông Triết phải sang bái yết Thiên triều trước khi đi Mỹ, rồi ép ông Triết phải đón tiếp ''đồng chí thượng tướng Tổng tham mưu trưởng quân đội Trung quốc trước chuyến Mỹ du '', từ đó phía Mỹ đã lịch sự quên việc nâng quan hệ Mỹ - Việt lên tầm quan hệ chiến lược, và cũng quên luôn hứa hẹn ủng hộ Hànôi trở thành uỷ viên thường trực của Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc.
Đã có nhiều bài bình luận cho rằng trong quan hệ buôn bán Việt - Mỹ và Việt - Trung đều đạt 9 tỷ đôla trong năm 2006, nhưng phía Việt nam được lợi cực lớn trong xuất nhập khẩu với Mỹ bao nhiêu - chừng 8 tỷ đôla - thì lại bị thiệt bấy nhiêu trong xuất nhập khẩu bất cân xứng với Trung quốc vì bị họ bán phá giá, chưa kể hàng lậu và hàng cấm như thuốc phiện, tràn vào như nước lũ qua biên giới bỏ ngỏ, với sự thông đồng của các quan chức cộng sản tham nhũng của 2 nước .
Thật ra sự phụ thuộc Trung quốc dai dẳng về chính trị mới là bi kịch khổng lồ của dân tộc, kìm hãm đất nước trong chế độ độc đảng lạc hậu giữa thế giới dân chủ văn minh, một chế độ bịt miệng, bịt mắt, bịt tai nhân dân, tự cho đảng cái quyền ban ơn theo chế độ vua quan phong kiến cổ lỗ, chuốc lấy sự chê cười và lên án của thế giới văn minh.
Tìm hiểu cho thật rõ sự thật đầy đủ về chuyến Mỹ du của ông Triết, đồng bào ta tất sẽ vỡ lẽ ra rằng nỗi tủi nhục của chuyến đi này xét cho cùng bắt nguồn từ cái thảm cảnh để cho người ta dạy bảo mình về thái độ ứng xử văn minh với nhân dân nước mình, tự đặt đảng cộng sản vào vị trí đi đàn áp những chiến sĩ kiên cường có lý tưởng cao quý, chống lại những người đấu tranh đòi lại quyền sống tự do cho toàn dân.
Để thoát khỏi những chuyến đi ô nhục, chỉ có một cách duy nhất là đảng cộng sản sòng phẳng trả lại nhân dân quyền làm chủ đất nước, tôn trọng tự do của công dân, để nhân dân tự do mở miệng, mở mắt và lắng nghe, trả lại dân quyền lập hội, quyền tự do báo chí và quyền tự do bầu cử được ghi trong Hiến pháp. Và bắt đầu bằng tôn trọng quyền của toàn dân được thông tin trung thực, kịp thời và đầy đủ.
Bùi Tín
Paris. 4-7-2007
Trước hết, danh chính ngôn mới thuận. Ông chủ đây không phải là ông chủ tịch Triết đâu! Chớ vội tưởng bở. Ông chủ đây là nhân dân Việt nam ta, người chủ thật sự của nước ta.
Vì trong chuyến Mỹ du của ông Triết, công luận Mỹ, thế giới dân chủ quốc tế, các ông bà nghị sĩ Mỹ và cả tổng thống Mỹ nữa đều coi nhân dân Việt nam là người chủ chân chính và lâu dài của nước ta. Chỉ trừ nhóm lãnh đạo độc đoán của đảng cộng sản vẫn tự coi là người chủ ngự trị trên đầu dân ta. Họ tự cho mình cái quyền láo xược bịt miệng, bịt mắt, bịt cả tai nhân dân ta, ông chủ nhà họ từng mở mồm công nhận hão.
Trong chuyến Mỹ du của ông Triết mới rồi, đội quân tuyên truyền báo chí rất chi là hùng hậu, lên đến hơn 50 người, gồm phóng viên báo nói, báo viết, báo mạng, quay phim, chụp ảnh, người phát ngôn...dưới quyền cai quản chặt chẽ đến khắt khe của bộ trưởng thông tin - văn hoá Lê Doãn Hợp.
Đội quân này được tuyển chọn kỹ và huấn thị nghiêm rằng: chỉ được viết bài, đưa tin, hình ảnh có lợi cho đảng và chế độ độc đảng, tuyệt đối cấm không được đưa nội dung nào có hại cho hình ảnh của đảng và chế độ. Dù cho nhiều sự kiện là hiển nhiên, rõ ràng, là sự thật được toàn thế giới công nhận, cũng cứ phải im thin thít, coi như không có, nghĩa là phải bịt mắt, bịt tai các độc giả, khán giả, thính giả - bà con ta ở trong nước.
Trước khi ông Triết sang Hoa kỳ, nếu chỉ đọc báo và nghe đài trong nước, bà con ta không biết rằng đã có nhiều sự kiện rất quan trọng liên quan đến chuyến đi này.
Như việc Tổng thống Bush cùng phó tổng thống đã mời 4 công dân Mỹ gốc Việt vào Nhà Trắng ngày 29-5-2007 để hỏi ý kiến trên tinh thần tin cậy và thân tình, dù cho chính quyền Hànôi cho rằng đó là những ''kẻ phản động'', ''hoạt động lật đổ'', là ''tên khủng bố'' từng bị bắt giam trong Hoả lò.
Như việc ngày 5-6-2007 Tổng thống Mỹ sang Praha (Tiệp) theo lời mời của Nhà dân chủ / Giải thưởng Nobel / nguyên Tổng thống Tiệp Havel dự cuộc họp quốc tế Dân chủ và Nhân quyền, đọc bài diễn văn dài long trọng cam kết Hoa kỳ tiếp sức mạnh mẽ nhân dân bị áp bức ở bất cứ nước nào đứng dậy giành tự do; ông Bush ca ngợi nhiều chiến sĩ dân chủ đang bị giam cầm và cho rằng trong đó nhiều người sẽ trở thành nhà lãnh đạo của những nước dân chủ tương lai; ông nhắc lại chủ trương Hoa kỳ có quỹ yểm trợ các phong trào dân chủ khắp thế giới, nhiều lần nhắc đến các chiến sĩ dân chủ Việt nam kiên cường và còn đòi trả ngay tự do cho Bà Aung San SyuKi và Linh mục Nguyễn Văn Lý.
Có dịp trao đổi tình hình về quan hệ Việt - Mỹ với một số nghị sĩ và nhà báo Mỹ ở Washington DC, tôi được họ cho biết rằng qua hai sự kiện trên, Tổng thống Hoa kỳ muốn gửi thông điệp rõ và mạnh đến người Việt nam nói chung, bao gồm giới cầm quyền ở Hànôi, các chiến sĩ dân chủ trong nước, cộng đồng người Việt khắp nơi, nhưng hướng chính là gửi đến đông đảo người dân bình thường chưa có quyền tự do ở trong nước, những người chủ chân chính của nước ta trong tương lai không xa.
Chính vì lẽ ấy mà tôi thấy có trách nhiệm viết bài báo này để tường trình tạm đầy đủ về chuyến đi của ông Triết, đặc biệt những gì mà chính quyền độc đảng cố ý che giấu nhân dân ta, cố ý bịt mắt bịt tai bà con ta.
Ngay cả bài nói ngắn chính thức của Tổng thống Bush trong phòng bầu dục của Nhà Trắng trưa 22-6-2007 lẽ ra phải đưa nguyên văn theo thông lệ quốc tế, theo tập quán lễ tân, tôn trọng lẫn nhau trong phép giao hảo và lịch sự, có đi có lại, thì chính quyền độc đảng đã xử sự một cách bất lịch sự, vô lễ, bất xứng, không giống ai, xoá bỏ hẳn một đoạn nói về dân chủ và nhân quyền.
Đây là thái độ trịch thượng vô lễ trước hết là đối với nhân dân ta ở trong nước, kiểu cường hào vô văn hóa, tự vỗ ngực : ta đây là ông chủ các ngươi, ta muốn cho các ngươi được biết điều gì là quyền của ta, tai các ngươi được nghe điều gì, mắt các ngươi được đọc điều gì là quyền của ta. Các ngươi là thần dân của ta, ta cho gì thì được nấy, không được đọc những gì, nghe những gì ta cấm, rõ chưa.
Thì dưới đây là nguyên văn câu nói của Tổng thống Bush đã bị kiểm duyệt trên báo và đài Hànôi:
''Tôi cũng nói rõ ràng là nếu muốn cho mối quan hệ giữa hai bên (Mỹ và Việt nam) phát triển sâu hơn, một điều quan trọng là các người bạn (phía Việt nam) của chúng ta phải cam kết mạnh mẽ hơn trong vấn đề nhân quyền và tự do, dân chủ. Tôi đã giải thích (với ông Triết) niềm tin tưởng mạnh mẽ của tôi là các xã hội sẽ phong phú hơn lên nếu nhân dân được phát biểu tự do và tín ngưỡng tự do ''.
(Nguyên văn tiếng Anh là: '' I also made it very clear that in order for relations to grow deeper that it's important for our friends to have a strong commitment to human rights and freedom and democracy. I explained my strong belief that societies are enriched when people are allowed to express themselves freely and worship freely ''.)
Thế là bịt miệng toàn dân Việt, bịt miệng Linh mục Lý giữa phiên toà, bịt miệng các chiến sĩ dân chủ chưa đủ, nay họ còn bịt miệng cả đến Tổng thống Mỹ !
Kiểm duyệt đoạn cốt lõi trên đây trong phát biểu chính thức của Tổng thống Hoa kỳ, nhóm cầm quyền Hànôi muốn dấu kín điều rất hệ trọng là chính quyền Hoa kỳ công khai khẳng định rằng điều kiện để phát triển sâu hơn quan hệ 2 nước là phía Việt nam phải cam kết mạnh mẽ thực hiện việc tôn trọng nhân quyền và quyền tự do dân chủ của công dân, nghĩa là không được bắt người chỉ vì có ý kiến chính trị khác biệt, không được bỏ tù người đòi quyền dân chủ, đòi tự do lập hội, tự do báo chí, tự do tôn giáo được ghi trong hiến pháp như họ vẫn làm cho đến nay.
Thêm nữa, giới lãnh đạo Hànôi cũng che giấu nhân dân điều đáng hổ thẹn là ông Triết đã cúi mình nhượng bộ (trả tự do cho anh Nguyễn Vũ Bình và anh Lê Quốc Quân) để được sang Mỹ và khi vào Nhà trắng đã ''bị'' ông Bush lên lớp cho về bài học dân chủ, rằng trả lại tự do cho nhân dân thì đất nước sẽ chỉ có giàu có, phong phú thêm lên mà thôi. Thật là một bài học đơn giản mà sâu sắc, cho những người chuyên lên lớp dạy bảo nhân dân, chuyên leo lẻo về ''phục vụ nhân dân'', về ''chính quyền của dân, cho dân, vì dân'' nhưng thật ra chỉ là chính quyền ''của đảng, cho đảng, vì đảng '' rất bảo thủ, lạc hậu đến tăm tối về dân chủ cần đến tận đất Mỹ để nhận bài học vỡ lòng. .
Một điều quan trọng nữa là những cuộc gặp gỡ của ông Triết với một số nhân vật hàng đầu trong ngành lập pháp Hoa kỳ cũng đã bị kiểm duyệt chặt chẽ trên báo, đài phát thanh và vô tuyến truyền hình trong nước. Cả một đội quân đông đảo tuyên truyền - báo chí quay phim, chụp ảnh đã cố tình bỏ quên, bỏ qua những cuộc gặp gỡ căng thẳng, có thể nói là đầy sóng gió giữa ông Triết và bà chủ tịch Hạ Viện Nancy Pelosi, với lãnh tụ phe đa số trong Thương viện Harry Reid, rồi với lãnh tụ đảng cộng hoà trong Thượng viện Mitch Mc Connell, thượng nghị sĩ Cộng hoà Chuk Hagel(Nebraska) cũng như trong buổi gặp ''nhóm dân biểu quan tâm đến Việt nam'' gồm các vị Frank Wolf và Tom Davis(Virginia), Chris Smith(New Jersey), Ed Roy và Zoe Lofgren(Cali)... Các phóng viên Mỹ có mặt đều tả lại những cuộc gặp ấy như là những cuộc chất vấn, hạch hỏi, dồn dập những câu : vì sao? vì sao? vì sao lại bắt giam, vì sao lại bỏ tù, vì sao bịt miệng, vì sao xử án chớp nhoáng, không có bào chữa, không có tranh tụng? ông Triết mất bình tĩnh, lúng túng, quanh co, người phiên dịch luống cuống, đúng như kẻ phạm tội chối quanh, hay như anh học trò dốt không thuộc bài, thật khốn khổ. Có thể ông ta đang chửi thầm, oán trách bộ chính trị 13 vị khác không có mặt để chia sẽ nỗi niềm tủi hổ cơ cực nhớ đời này !
Ông Triết bị bất ngờ trong Capitol - trụ sở Quốc hội Hoa kỳ vì không hề quen với cơ cấu quyền lực Mỹ, ông cứ tưởng như quốc hội trong nước, không có thực quyền. Thật ra Quốc hội Mỹ do từng lá phiếu của cử tri gom lại mà bầu ra, có thực quyền kiểm soát chặt chẽ chính phủ và Tổng thống, nhất là trong lĩnh vực đối ngoại và quốc phòng.
Cái vận đen thui của ông Triết ở Capitol còn là các ông nghị mặn mà với bang giao Mỹ - Việt vốn đã ít ỏi đều lần lượt thay đổi thái độ, như ứng cử viên tổng thống Mc Cain rất có uy tín hay như Chủ tịch tổ chức Caucus for Vietnam Blumenauer Dorgon đầy thế lực, vốn nhiệt tình sôi nổi với Hànôi nay lại đứng ở hàng đầu trong đông đảo nghị sĩ và dân biểu Mỹ đòi nhân quyền và dân chủ trước hết cho nhân dân Việt nam. Họ lắc đầu dứt khoát không chấp nhận kiểu lải nhải của ông Triết rằng các chiến sĩ dân chủ bị tù là do ''phạm pháp hình sự'' và nói thẳng rằng việc chống chế vụng về kiểu trẻ con ấy không thuyết phục được ai và không xứng đáng với một chính quyền biết tự trọng và có thiện chí xây dựng lòng tin cậy bè bạn.
Cũng chưa hết, ngay trên đồi Capitol, đúng một tuần trước khi ông Triết đến, tổng thống và lãnh đạo Quốc hội Hoa kỳ đã long trọng khánh thành tượng đài kỷ niệm hơn 100 triệu nạn nhân của chủ nghĩa cộng sản toàn thế giới, ở Liên xô cũ, Trung quốc, Đông Âu, Bắc Hàn, Cuba, Cambôt, trong đó có hàng triệu nạn nhân Việt nam trong cải cách ruộng đất, cải tạo công thương nghiệp, trong các vụ án Nhân văn - Giai phẩm, Xét lại chống đảng, các trại cải tạo và trong bi kịch thuyền nhân...Chỉ cần ông Triết đến đài kỷ niệm này đặt một bó hoa và chân thành tưởng niệm là đủ để thay cho hàng vạn lời ba hoa về ''đoàn kết và hoà hợp dân tộc'', về ''xoá bỏ hận thù hướng tới tương lai '', thực tế là kêu gọi những nạn nhân của chính họ tiếp tục quỳ gối làm tay sai cho một chính quyền độc đảng vẫn đè đầu cưỡi cổ nhân dân.
Mong rằng các bạn sành đọc báo, sành nghe đài, mong nuốn biết rõ sự thật, những diễn biến cụ thể, với tình tiết chân thực về chuyến Mỹ du của ông Triết hãy nghe bằng cả 2 tai, nghe đài Hànôi rồi nghe cả các đài RFA, RFI, BBC, VOA..., hãy đọc các báo Nhân dân, Lao động, Thanh niên, Tưổi trẻ, Tia sáng, Công an nhân dân, An ninh thế giới... rồi tìm đọc trên mạng các báo điện tử Đối thoại, Ý kiến, Đàn chim Việt, Phù sa, Thông luận, Cánh én, và các báo Mỹ như The Wall Street Journal, the Washington Post, the New Yorker, U.S. Today, the Boston Globe..., rồi so sánh các bạn sẽ rút ra được khối chuyện lý thú và bổ ích.
Rồi các bạn sẽ tự mình nhận ra rằng cái chủ trương '' tốt đẹp phô ra, xấu xa đậy lại '' tưởng là khôn ngoan, nhưng thật ra là dại dột, vì làm lộ ra chân tướng không tin ở dân mình, chuyên bịt mồm, bịt mắt, bịt tai dân mình, và đồng thời cũng tự thú nhận sợ sự thật, tự mình lừa dối mình nên không tiến bộ được.
Khi báo cáo kết quả chuyến Mỹ du với bộ chính trị và ban chấp hành trung ương đảng, tôi đoan chắc là ông Triết sẽ ém nhẹm những chuyện chuyến đi đã trắc trở, suýt bị lỡ tàu ra sao, không nâng cao được thành cuộc thăm chính thức ở tầm nguyên thủ quốc gia ra sao, không có bắn súng lớn, chào cờ, duyệt quân danh dự, cũng không có quốc yến, cho đến không có thông cáo chung, rồi phải đi cửa hông, cửa hậu, đi lén ra sao; rồi những cảnh bị truy hỏi cật vấn ở Quốc hội Mỹ ra sao, báo chí Mỹ đưa tin, bình luận về chuyến đi này như thế nào (họ đưa tin và ảnh về cảnh biểu tình đông đảo thành rừng người, rừng cờ, rừng biểu ngữ còn nhiều hơn là cảnh hoạt động của ông Triết).
Ông Triết cũng sẽ thổi phồng chuyện gặp bà con ta ở hải ngoại tại Nam Cali, dấu kín những chi tiết không đẹp đẽ gì như phải chọn địa điểm Dana Point cách Orange County - thủ đô người Việt tỵ nạn đến 40 kilômét, trong một phòng chứa tối đa 660 người, nhưng nói bừa lên là một nghìn, đoàn ông Triết đã 200; ông Triết phải đến và đi trên xe cảnh sát Mỹ vào Monarch Hôtel, và phải mời nhân vật Nguyễn Cao Kỳ từ Sàigòn sang làm cây cảnh chính, trong khi uy tín của vị tướng cao bồi này là dưới con số âm, cả trong và ngoài nước và trong công luận quốc tế; ông ta đang lo xây một trung tâm ăn chơi cờ bạc loại bự cho chủ Mỹ để hưởng hoa hồng môi giới, đến độ chưa có thời gian nào để đến thăm nghĩa trang Biên hoà như đã hẹn hão huyền.
Bà con ta ở trong nước cũng không được biết về những lời bàn luận sắc sảo của các nhà bình luận thời sự quốc tế lão luyện nhất về chuyến Mỹ du của ông Triết, như về bóng đen của giới cầm quyền Bắc kinh khi họ ép ông Triết phải sang bái yết Thiên triều trước khi đi Mỹ, rồi ép ông Triết phải đón tiếp ''đồng chí thượng tướng Tổng tham mưu trưởng quân đội Trung quốc trước chuyến Mỹ du '', từ đó phía Mỹ đã lịch sự quên việc nâng quan hệ Mỹ - Việt lên tầm quan hệ chiến lược, và cũng quên luôn hứa hẹn ủng hộ Hànôi trở thành uỷ viên thường trực của Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc.
Đã có nhiều bài bình luận cho rằng trong quan hệ buôn bán Việt - Mỹ và Việt - Trung đều đạt 9 tỷ đôla trong năm 2006, nhưng phía Việt nam được lợi cực lớn trong xuất nhập khẩu với Mỹ bao nhiêu - chừng 8 tỷ đôla - thì lại bị thiệt bấy nhiêu trong xuất nhập khẩu bất cân xứng với Trung quốc vì bị họ bán phá giá, chưa kể hàng lậu và hàng cấm như thuốc phiện, tràn vào như nước lũ qua biên giới bỏ ngỏ, với sự thông đồng của các quan chức cộng sản tham nhũng của 2 nước .
Thật ra sự phụ thuộc Trung quốc dai dẳng về chính trị mới là bi kịch khổng lồ của dân tộc, kìm hãm đất nước trong chế độ độc đảng lạc hậu giữa thế giới dân chủ văn minh, một chế độ bịt miệng, bịt mắt, bịt tai nhân dân, tự cho đảng cái quyền ban ơn theo chế độ vua quan phong kiến cổ lỗ, chuốc lấy sự chê cười và lên án của thế giới văn minh.
Tìm hiểu cho thật rõ sự thật đầy đủ về chuyến Mỹ du của ông Triết, đồng bào ta tất sẽ vỡ lẽ ra rằng nỗi tủi nhục của chuyến đi này xét cho cùng bắt nguồn từ cái thảm cảnh để cho người ta dạy bảo mình về thái độ ứng xử văn minh với nhân dân nước mình, tự đặt đảng cộng sản vào vị trí đi đàn áp những chiến sĩ kiên cường có lý tưởng cao quý, chống lại những người đấu tranh đòi lại quyền sống tự do cho toàn dân.
Để thoát khỏi những chuyến đi ô nhục, chỉ có một cách duy nhất là đảng cộng sản sòng phẳng trả lại nhân dân quyền làm chủ đất nước, tôn trọng tự do của công dân, để nhân dân tự do mở miệng, mở mắt và lắng nghe, trả lại dân quyền lập hội, quyền tự do báo chí và quyền tự do bầu cử được ghi trong Hiến pháp. Và bắt đầu bằng tôn trọng quyền của toàn dân được thông tin trung thực, kịp thời và đầy đủ.
Bùi Tín
Paris. 4-7-2007
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét