Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2007

Bức tâm thư của một người Việt Nam gởi cho thế giới tự do

BỨC TÂM THƯ GỞI ÔNG TỔNG THƯ KÝ LIÊN HIỆP QUỐC
VÀ CÁC VỊ NGUYÊN THỦ CÁC QUỐC GIA THƯỜNG TRỰC
TRONG ĐẠI HỘI ĐỒNG LIÊN HIỆP QUỐC

Kính gởi
- Ông Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc.
- Các vị Nguyên thủ các nước thuộc Ủy viên thường trực Đại Hội Đồng LHQ
- Quý vị Nghị sĩ, Dân biểu Quốc Hội: Hoa Kỳ, Pháp, Anh, Nghị viện Âu Châu và các quốc gia tự do trên thế giới.

Là công dân của nước Việt Nam đã và đang sống trong ngục tù Cộng sản. Chúng tôi xin gởi đến quý vị tất cả sự mong đợi của hơn 80 triệu đồng bào Việt Nam

Kính thưa quý vị,
Trước năm 1975 Hoa Kỳ đã đến đất nước chúng tôi để cùng với chúng tôi đấu tranh cho tự do dân chủ. Nhưng rồi vì quyền lợi riêng mà Hoa Kỳ đã để cho miền Nam Việt Nam rơi vào chế độ Cộng sản.


Đối với nhân dân Việt Nam, cuộc chiến tranh giữa những người anh em trên 2 miền đất nước vừa qua là một nỗi đau đầy tủi nhục. Dĩ nhiên sự hy sinh của những người dân VN dù ở bên này hay bên kia 2 miền đất nước cũng đều có chung một ước mơ là phục vụ cho Quê hương, Tổ quốc, cho chính nghĩa và lẽ sống của một con người. Tuy nhiên, dân tộc Việt Nam rất vô phước khi phải chịu sống dưới một chế độ bạo tàn, vô nhân đạo của đảng Cộng sản Việt Nam.

Sau hơn 60 năm của nửa miền đất nước phía Bắc cùng với hơn 30 năm của nửa miền đất nước phía Nam còn lại, toàn dân tộc chúng tôi đã và đang tiếp tục trải qua những tháng ngày đau thương đầy nước mắt. Những nhà lãnh đạo đảng Cộng sản VN chỉ biết có quyền lợi cá nhân, sẵn sàng làm bất cứ mọi điều ô nhục miễn sao giữ vững được ngai vàng. Họ đã âm thầm ký những Hiệp ước về ranh giới để dâng hiến đất và lãnh hải của Tổ quốc VN cho quan thầy Trung Quốc, không thông qua Quốc hội (dù bù nhìn) để thông báo cho nhân dân biết. Dân tộc Việt Nam rất đau lòng vì sự hy sinh vô nghĩa này.

Trong khi Việt Nam đang là một trong những nước nghèo, lao động phải đi ở đợ chịu nhiều áp bức khắp nơi trên thế giới với đồng lương rẻ mạt. Trong nước thì mức thu nhập bình quân một lao động chỉ đạt trên dưới 50 đô la 1 tháng, còn cuộc sống của đa số người dân ở nông thôn chỉ đạt trên dưới 1 đô la 1 ngày. Nếu là nông dân làm ruộng thì có khi nguyên vụ lúa cả gia đình phải chịu lỗ trắng tay vì thiên tai dịch bệnh và chi phí phục vụ cho sản xuất quá cao.

Ngược lại mức sống của những người Cộng sản tự xưng là đầy tớ nhân dân thì không kém những người giàu trên thế giới, xe riêng của họ và các cơ quan toàn là xe đời mới tối tân của các nước tiên tiến. Hàng lãnh đạo đảng Cộng sản VN ai cũng có gởi tiền trong các ngân hàng thế giới (điển hình là Thụy sĩ) mỗi người từ hàng trăm triệu đến hàng tỷ đô la. Tham nhũng, hà hiếp nhân dân là một vấn nạn thường xuyên mà dân tộc VN đang gánh chịu. Số nợ khổng lồ vay của nước ngoài vẫn còn là một ẩn số bí mật mà nhân dân không được quyền biết tới. Con cái của các đảng viên cao cấp trong hàng ngũ lãnh đạo thì được ưu tiên du học ở các nước tự do tiên tiến như Hoa Kỳ, Pháp, Anh...... và xài tiền như nước lã.

Trong thời gian ĐCSVN áp dụng thể chế quân quản sau năm 1975 và tiếp đến là thời gian bao cấp, các thành phần cán bộ đảng viên đã lợi dụng chức quyền tự đặt ra những định chế để tịch thu tài sản và đất đai của nhân dân, sau khi trở thành giàu có rồi thì chuyển qua kinh tế thị trường theo kiểu tư bản để hợp thức hóa sự giàu có của mình. Nông dân và công nhân lao động bị bốc lột không còn chịu đựng nỗi nữa do đó, cùng đứng lên biểu tình để đòi lại sự công bằng thì bị đàn áp dã man.

Chính quyền CSVN đã dùng chiêu bài mềm dẻo với người biểu tình để biết được những thành phần nồng cốt cũng như những người giúp đỡ dân oan đòi công lý để rồi ra tay triệt hạ nhằm làm cho cuộc đấu tranh đòi công lý của nông dân và công nhân lao động VN phải đi vào ngõ cụt. Bằng chứng là họ đã bắt giam nhà văn Trần Khải thanh Thủy, chị Hồ Thị Bích Khương, cô Nguyễn thị Bảo Phương, ông Nguyễn văn Trân, bà Bùi quế Hoa, ông Nguyễn Tấn Hoành, chị Lê Thị Lệ Hằng, ông Nguyễn Huy Chương….. đặc biệt họ bắt Luật sư Bùi Kim Thành vào nhà thương điên Biên hòa để chích thuốc cho điên loạn, nhưng rất may là trong thời gian đó Luật sư Thành được các y tá nhiệt tình giúp đỡ cho nên bà vẫn không sao khi được thả ra….. còn rất nhiều người bị bắt và ở vào tình trạng như thế nhưng chúng tôi không nhớ hết.

Ý thức được trách nhiệm của người dân đối với đất nước, phong trào tranh đấu cho tự do dân chủ trong nước điển hình là khối 8406 hiện nay đã quy tụ được tất cả những thành phần trong xã hội. Từ những người mà trước đây đã từng là đảng viên ưu tú của đảng như: giáo sư Hoàng Minh Chính, Nhà báo Nguyễn khắc Toàn, Tiến sĩ Nguyễn thanh Giang, Nhà báo Bùi Tín, Nhà văn Dương thu Hương, Giáo sư Nguyễn Chính Kết, Tiến sĩ Trần Khuê, Nhà báo Phạm Quế Dương, Trần Anh Kim, Võ Văn Nghệ, ...... cho đến những thế hệ trẻ sinh ra sau 1975 như sinh viên du học Nguyễn Tiến Trung, Nguyễn Hoàng Lan và tập hợp thanh niên dân chủ quy tụ các thành phần thanh niên trẻ, sinh viên, học sinh trong và ngoài nước, ngoài ra còn có những người trí thức trẻ như: Luật sư Nguyễn Văn Đài, Luật sư Lê Thị Công Nhân, Luật sư Bùi Kim Thành, Kỹ sư Bạch Ngọc Dương, Bác sĩ Phạm Hồng Sơn, Bác sĩ Nguyễn đan Quế, Nhà văn Nguyễn Vũ Bình, Trần Mạnh Hảo, Kỹ sư Đỗ Nam Hải, Cựu chiến binh Lê Trí Tuệ, anh Nguyễn Ngọc Quang, Lương Duy Phương, Hồng Hải, Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, Bác sĩ Lê nguyên Sang, Ký giả Huỳnh Nguyên Đạo, Luật sư Nguyễn Bắc Truyền, Ký giả Trương Minh Đức, Luật sư Trần Quốc Hiền, Nguyễn Huy Chương, Lê Thị Bích Hằng.v.v… còn rất nhiều mà chúng tôi không sao kể ra hết được đã cùng đứng lên tranh đấu trong tinh thần bất bạo động để đòi lại quyền tự do dân chủ, quyền làm người mà ĐCSVN đã chiếm đoạt hơn 60 năm qua.

Nói tóm lại, mọi thành phần dân tộc chúng tôi hiện nay đều có chung tiếng nói là bảo vệ chính nghĩa, thực thi quyền tự do dân chủ mà luật pháp Quốc tế đã công nhận, trong đó ngay cả điều 69 hiến pháp của đảng Cộng sản VN cũng quy định: người dân có quyền tự do ngôn luận, tự do ứng cử, bầu cử, tự do lập hội, tự do báo chí, tự do tín ngưỡng..…, nhưng khi người dân chúng tôi thực thi những quyền này mà chính quyền biết được thì công an lại thẳng tay đàn áp bằng nhiều hình thức như: bắt bớ, giam cầm, điều tra, quản chế, khám xét và tịch thu các máy tính trong gia đình (điều này đã xảy ra với ông Hoàng Minh Chính, Nguyễn Khắc Toàn, Nguyễn Ngọc Quang và các anh em đối lập khác).

Hiện nay, những người đấu tranh thuộc Khối 8406 đang gặp lâm nguy bởi sự đàn áp thô bạo của chính quyền Cộng Sản VN. Việc quản thúc tại gia, giới hạn đi lại không cho những người đối lập gặp nhau, dùng nhiều hình thức hù dọa người thân trong gia đình và thường xuyên cho công an canh gác, theo dõi 24/24 là việc làm mà chính quyền Cộng Sản VN đang áp dụng. Họ đã vô cớ bắt giam rất nhiều người bất đồng chính kiến, đến khi có sự can thiệp nhiệt tình của Quốc tế thì họ thả ra nhỏ giọt một vài người để chứng tỏ là có thiện chí. Trường hợp Bác sĩ Phạm Hồng Sơn và Mục sư Ma Văn Bảy được thả trước ngày khai mạc Hội nghị AFEC tháng 11 năm 2006, cùng với việc thả Nhà báo Nguyễn Vũ Bình và Luật sư Lê Quốc Quân trong chuyến công du Hoa Kỳ của ông Nguyễn Minh Triết từ 18 đến 22 tháng 6/2007 vừa qua là một điển hình.

Tuy nhiên, dù được thả về nhà nhưng vẫn bị quản thúc tại gia, không cho đi ra khỏi địa phương nơi cư trú và tiếp xúc với bạn bè thân hữu. Còn biết bao những người đối lập khác bị giam cầm mà Quốc tế không biết. Chính quyền CSVN đã thường xuyên theo dõi 24/24 Internet và điện thoại di động đối với các nhà đối lập có tên tuổi trong nước, không cho họ có cơ hội tiếp xúc với nhau và bên ngoài. Trong khi đó thì trên hệ thống truyền thanh, truyền hình và báo chí của nhà nước hàng ngày tô son vẽ phấn, dùng toàn danh từ hoa mỹ để lừa bịp dư luận, lừa bịp nhân dân bởi vì đa số nhân dân ở vùng nông thôn với trình độ thấp thì làm sao hiểu được sự dối trá tinh vi này của Cộng sản.

Trong khi Giáo Hội Phật Giáo VN Thống nhất trước 1975 và GHPG Hòa Hảo thuần túy cùng một số hệ phái của Tin lành Tây nguyên, tuy các giáo hội này mặc dù chưa có quyết định giải tán, nhưng hiện đang bị đàn áp thô bạo, nhị vị Hòa Thượng Thích Huyền Quang, Thích Quảng Độ đang bị quản thúc không cho tiếp xúc với bên ngoài, các tăng ni của Giáo hội đang bị áp lực xấu về mọi mặt từ phía chính quyền kể cả việc trục xuất khỏi chùa như: Thượng tọa Thích Chơn Tâm bị đuổi khỏi chùa Tây Huê thuộc tỉnh An Giang, Thượng tọa Thích Thiện Minh bị đập phá chùa ở tỉnh Bạc Liêu, Sư cô Thích Nữ Đàm Thoa... Còn rất nhiều nhưng chúng tôi không nhớ. Trong năm 2006 vừa qua các nhà sư tỉnh Bắc Giang (mặc dù thuộc Giáo Hội nhà nước) nhưng vẫn bị vu khống bắt giam và dùng mọi nhục hình tra tấn, kể cả đánh đập cho đến chết Hòa Thượng Thích Đức Chính, còn các Đại đức Thích nguyên Kiên, Thích tâm Thương cùng một số phật tử bị thương nặng...... Đứng về mặt riêng thì các thành phần tôn giáo quốc doanh được chính quyền quản lý thì phát triển tốt, nhưng đứng vế mặt chung thì các giáo hội không phải là quốc doanh đang bị đàn áp thô bạo, chính quyền CSVN chỉ cho phép người dân được hành lễ đông đúc ở những nơi có sự cho phép và kiểm soát của chính quyền.

Toàn bộ nhân sự trong giáo hội của các tôn giáo được chính quyền cho phép hoạt động từ trung ương xuống địa phương đều do chính quyền chọn lựa, vì thế cho nên sự im lặng của các chức sắc trong thành phần lãnh đạo các tôn giáo quốc doanh trước vấn nạn đen tối của đất nước là điều dễ hiểu. Ngày30/03/2007 vừa qua trong phiên tòa xử Linh mục Nguyễn văn Lý tại Huế cùng với bốn cộng sự viên của ông, phiên tòa không có thân nhân và luật sư tham dự, khi Linh mục Lý dùng quyền biện hộ cho riêng mình thì bị công an mang súng đứng 2 bên khóa tay và người công an ở sau lưng dùng tay bịt miệng Ngài. Hình ảnh này đã được các cơ quan truyền thông quốc tế đưa tin, các cộng đồng Việt Nam hải ngoại trưng bày khắp nơi trên các nước có người Việt sinh sống.

Kính thưa quý vị Chính quyền CSVN đã và đang tiếp tục lừa dối quốc tế như họ đã từng làm trong quá khứ: Hiệp định Gnève 1954 chia đôi đất nước để chờ tổng tuyển cử 2 năm sau, nhưng rồi ĐCSVN đã phát động chiến tranh xâm lược miền Nam. Tiếp đến là Hiệp định Paris ngày 27/01/1973 ngưng bắn để chờ ngày tổng tuyển cử cho toàn dân chọn lựa người lãnh đạo đất nước dưới sự giám sát của quốc tế, nhưng rồi CS cũng vẫn không thi hành và lợi dụng tình hình Hoa Kỳ bõ rơi miền Nam Việt Nam, năm 1975 với sự tiếp sức của Liên sô và Trung quốc, CS đã dốc toàn lực lượng tổng tiến công chiếm miền Nam VN trước sự ngỡ ngàng và bất lực của Ủy ban giám sát quốc tế. Còn hiện tại thì tất cả những gì mà chính quyền CSVN đã hứa, cam kết với cộng đồng thế giới để được làm thành viên Liên Hiệp Quốc và WTO đó chỉ là những chiêu bài giả dối không bao giờ họ tôn trọng.

Chúng tôi muốn trình bày với quý vị rằng: Nhân dân VN chưa bao giờ được tự do về mọi nặt cho dù tối thiểu, bất cứ một hành động hoặc lời phát biểu không đúng với chiều hướng của đảng đều được coi là phản động, sẽ bị trù dập hoặc tù đầy nếu chính quyền biết được. Hiến pháp của đảng Cộng SãnVN quy định về mọi quyền tự do là để đối phó với sự đòi hỏi của các cơ quan nhân quyền quốc tế mà thôi. Chúng tôi rất lấy làm cảm kích khi nghe bà Bộ trưởng Ngoai giao Hoa Kỳ Condoleezza Rice phát biểu trên đài BBC: Hoa kỳ luôn luôn ủng hộ những người dám đứng lên đấu tranh cho tự do dân chủ, và Tổng Thống Bush nói tại trang trại Broken Spoke: - Các chế độ độc tài như Iran, Bắc hàn …… cần phải chấm dứt -

Kinh tế thị trường tự do sau khi VN vào WTO sẽ dẫn đến tự do hóa chính trị. Điều này cần phải xem lại, bởi vì như Trung Quốc đã vào WTO lâu rồi nhưng hiện giờ vẫn còn độc đảng, độc tài. - Chính quyền VN muốn vào WTO thì cần phải tôn trọng luật chơi và tuân thủ công pháp quốc tế. Trên thực tế có bao giờ chính quyền VN tôn trọng công pháp quốc tế về nhân quyền đâu. Nhân dân Việt Nam mong muốn rằng tất cả những lời nói của bà Ngoại Trưởng và Tổng Thống Hoa Kỳ sẽ trở thành sự thật, chớ không phải là những lời nói suông như đã từng xảy ra trong quá khứ. Nhân dân VN cũng tin tưởng vào các cơ quan quyền lực của LHQ, các nước có tiền viện trợ cho VN phát triển phải đặt điều kiện tiên quyết về dân chủ, nhân quyền và tự do tín ngưỡng lên hàng đầu. Nhân dân VN không muốn ĐCSVN dùng tiền viện trợ và cho vay của các nước đa nguyên, đa đảng để phục vụ cho một chế độ độc tài của riêng đảng CS nhưng nhân dân thì phải thắt lưng buộc bụng để trả nợ, còn cán bộ đảng viên cao cấp thì tự do đục khoét và tham nhũng. ĐCSVN nghĩ rằng: các nước tự do tư bản chỉ biết có tiền, do đó nếu chính quyền VN cho họ hưởng lợi về kinh tế khi kinh doanh tại VN như nhân công rẻ và không được được bênh vực khi bị bốc lột sức lao động, lợi nhuận nhiều….. thì họ sẽ không bao giờ từ bỏ và ĐCSVN sẽ muôn đời lãnh đạo đất nước, những sự phản đối của các nước tự do tư bản chỉ là những lời nói suông không tác dụng hoặc có tác dụng thì chỉ là rất nhỏ không thắm vào đâu.

Đây là lối tuyên truyền của Cộng sản trong nhân dân, không biết những lối tuyên truyền này có đúng với tình hình thực tế hiện nay không? Bởi vì hàng ngày các cán bộ đảng viên CS thường áp dụng châm ngôn của CS là: khi nói thì nói những gì mà nhân dân thích, nhưng khi làm thì cái gì có lợi cho đảng mới làm. Điều này khiến cho chúng tôi nhớ lại câu nói của cố tổng thống VNCH Nguyễn văn Thiệu: Đừng tin những gì Cộng sản nói, mà hãy nhìn kỹ những gì Cộng sản làm.

Kính thưa quý vị
Việt Nam hiện nay đã là một thành viên của LHQ và cũng là thành viên của tổ chức WTO. Việt Nam cũng đã từng ký tên cam kết thi hành tất cả các công ước quốc tế về nhân quyền, như vậy có cách nào để buộc chính quyền CSVN thi hành những gì đã từng cam kết hay không?. Toàn dân tộc VN chúng tôi chỉ mong muốn rằng:
1/ Được tự do lựa chọn người lãnh đạo đất nước thông qua một cuộc bầu cử thật công bằng có sự tự do ứng cử của các thành phần trong xã hội và được sự giám sát của quốc tế (chớ hiện nay mọi quyền ứng cử đều do đảng chọn lựa ).
2/ Được tự do phê phán những việc làm sai trái của chính quyền và tham gia các đảng phái chính trị mà mình thích (chớ hiện nay những quyền này đều bị cấm).
3/ Được quyền ra báo công khai để cho người dân được tiếp thu những luồng thông tin đa chiều theo trào lưu tiến bộ của loài người ( hiện nay báo chí trong nước đều là công cụ cho riêng ĐCSVN ).
4/ Nền giáo dục phải được khách quan để tiếp thu trí tuệ và văn minh thế giới, để phục vụ đất nước và nâng cao trình độ dân trí chớ không nhằm phục vụ riêng cho một đảng Cộng sản như hiên nay.

Chúng tôi vẫn biết rằng cái ước mơ mà toàn dân VN đang mong đợi, đó là những quyền tự do căn bản quá tầm thường mà nhân dân các nước trên thế giới đang thừa hưởng hàng thế kỷ rồi. Nhưng chẳng lẽ ước mơ quá tầm thường như vậy mà nhân dân VN không có quyền được hưởng hay sao?

Kính thưa toàn thể quý vị
Với một chính thể đa nguyên, với sự tự do để lựa chọn người lãnh đạo tương lai của đất nước, với một chính phủ thật sự vì dân, vì nước, biết tôn trọng luật pháp. Đó là ước mơ cưối cùng mà dân tộc VN đang đặt trọn niềm tin vào quý vị, vào các cơ quan bảo vệ nhân quyền quốc tế và Liên Hiệp Quốc. Nhân dân VN rất hy vọng sẽ là bạn đồng hành trong khung trời tự do của cộng đồng thế giới. Chúng tôi xin gởi đến toàn thể quý vị lời chúc lành tốt đẹp nhất.

VIỆT NAM ngày 24 tháng 07 năm 2007
Hoàng Trung Hải

Không có nhận xét nào: